Editor: Linh Khánh
Vũ Thông vốn dĩ nghĩ thiếu niên trước mặt không thể làm hắn bị thương, cứ tùy tiện để thiếu niên này lăn lộn thế nào cũng được. Không nghĩ tới đối phương thế nhưng dùng bất cứ thủ đoạn nào hướng tới nơi yếu ớt nhất của đàn ông mà ném phù, cái này đem hắn thực khổ.
Tiêu Lăng Hàn rõ ràng nhìn thấy Vũ Thông đã cháy một mảnh.
Nhìn Vũ Thông kia bộ dáng bi thảm mà mình có thể làm hắn đau như thế, nơi đó của đàn ông bị thương thì đúng là ... Đều là đàn ông nên mỗi khi hắn nghĩ đến đều có chút da đầu tê dại, cho dù là thánh nhân cũng tuyệt đối không thể nhẫn nhịn.
Vũ Thông tức sùi bọt mép, vung lên một quyền hướng tới Tiêu Lăng Hàn, hắn nhanh chóng đánh trả. Đừng nói, dù sao vẫn có điểm tác dụng, tốt xấu gì trình độ cứng rắn của thân thể hắn cũng đã đạt tới Nguyên Anh sơ kỳ.
Tuy rằng Tiêu Lăng Hàn đánh trả rất kịp thời, động tác cũng thực phóng khoáng nhưng chung quy là trình độ cứng rắn thân thể của Nguyên Anh sơ kỳ và Nguyên Anh đỉnh là không thể so.
Đương nhiên đối với người chỉ có tu vi Trúc Cơ kỳ như hắn đã xem như rất lợi hại.
Chỉ là Vũ Thông lông tóc không tổn hao gì nhưng tay mình lại máu thịt lẫn lộn.
Lấy thương không đổi thương, không có lời!
(" thương" ở đây là vết thương )
Cho nên nhân lúc thời gian Vũ Thông ăn đan dược, Tiêu Lăng Hàn lại một lần kích hoạt phù triện, vẫn như cũ hướng địa phương quen thuộc mà ném.
Vũ Thông thấy vậy, theo bản năng lui về sau. Tiêu Lăng Hàn thấy hắn phải rời khỏi trung tâm trận pháp, phía sau chính là ao máu, không nói hai lời lấy ra phù triện, giả vờ hướng hắn ném đi. Không nghĩ tới thế mà hù dọa được hắn, hắn đúng là liền lui về sau một bước, Tiêu Lăng Hàn tiến lên hai bước, giơ một chân lên định đá ngực hắn.
Vũ Thông lúc này mới phát giác ra mình đã mắc mưu, xoay người liền muốn lôi kéo Tiêu Lăng Hàn, muốn nhân cơ hội đem hắn ném vào ao máu.
Tiêu Lăng Hàn khẳng định sẽ không như ý nguyện của hắn, phù triện trong tay lần này là thật sự kích hoạt rồi. Nhân lúc chớp mắt hắn kéo mình một cái, khoảng cách giữa hai người rất gần, Tiêu Lăng Hàn lại lần nữa đem phù triện ném xuống bộ phận bị thương quan trọng của hắn. Chính mình lại ngồi xổm xuống một cái, nhanh chóng tránh đi móng vuốt của hắn, lại đảo qua chân, liền thành công đem hắn đưa vào trong ao máu.
Tiêu Lăng Hàn phát hiện người Tu chân giới này, cận chiến không được, khi vượt cấp chiến đấu hắn đều là chiếm tiện lợi của cận chiến. Ở trái đất không có các loại pháp thuật kì quái, chỉ có cận chiến cùng vật lộn, nếu không thì là súng ống đạn dược, không thể tưởng tượng được cái vật lộn này đặt ở Tu chân giới cũng rất hữu dụng.
Sau khi Vũ Thông ngã vào ao máu, Tiêu Lăng Hàn liền thấy bọt nước trong ao máu bắt đầu bốc lên"Ùng ục" như là nước sôi. Vũ Thông muốn lợi dụng linh khí phi thăng để lên bờ, lại phát hiện trong ao máu có đồ vật không biết tên đang nắm chặt chân hắn, cho dù hắn thử vài lần đều bất lực trở về. Càng làm hắn sợ hãi hơn chính là linh khí trong thân thể hắn đang nhanh chóng xói mòn.
BẠN ĐANG ĐỌC
[ Edit - ĐM] Dị Thế Trọng Sinh Chi Nghịch Tập Tu Tiên
Non-FictionTác giả: Tự Mộng Tự Huyễn Đích Thời Quang ( Thời gian mộng mơ ) Thể loại: Cổ Đại, Trọng Sinh, Dị Giới, Đam Mỹ, Tiên Hiệp, Xuyên Không, Huyền huyễn Văn án: Tiêu Lăng Hàn là một đặc công, vốn đang an ổn ngồi trong nhà, đột nhiên họa từ trên trời rơi...