Editor: Linh Khánh
Tiêu Lăng Hàn thấy Thượng Quan Huyền Ý quai hàm phồng lên, bộ dáng tức giận, trông còn đặc biệt đáng yêu nên tâm tình hắn rất tốt.
Tiêu Lăng Hàn nghĩ thầm: Đừng tưởng rằng ngươi trọng sinh tuổi tâm lý so với ta lớn hơn nếu thật sự cảm thấy lớn hơn so với ta thì cũng nên nhìn lại thân xác bên ngoài của mình hiện tại chỉ là học sinh trung học, thấy thế nào cũng đều là nhóc con miệng còn hôi sữa. Ở trái đất ta ít nhất cũng là người sống được hai mươi tuổi, điện ảnh, phim truyền hình, tiểu thuyết thấy cũng không ít. Vừa thấy biểu tình của ngươi liền biết ngươi suy nghĩ cái gì. Nói như thế nào ta cũng là thiên tài chỉ số IQ tận hai trăm, bằng không cũng sẽ không bị bộ môn đặc thù của quốc gia lựa chọn.
"Chờ đi, chờ một chút xem hai vị tiền bối Kim Đan kỳ kia tính toán."
Hai người lâm vào trầm mặc......
Quả nhiên, qua một hồi hai vị tiền bối Kim Đan kỳ kia liền đem hai người gọi đi.
"Phía trước phát hiện ra dị hỏa, chúng ta tính toán đi qua nhìn xem, hai vị tiểu hữu các ngươi muốn cùng nhau đi sao?" Ân Dung nhìn Tiêu Lăng Hàn cùng Thượng Quan Huyền Ý hỏi.
"Cùng đi đi!" Tiêu Lăng Hàn cùng Thượng Quan Huyền Ý liếc nhau, sau đó trả lời Ân Dung.
"Nơi đó nhiều người, ba người các ngươi tự biết lượng sức mà đi, đóa dị hỏa kia đã sinh ra linh trí nếu muốn khế ước thì phải xem cơ duyên, không thể cưỡng cầu, an toàn là quan trọng nhất." Ân Dung không yên tâm dặn dò ba tiểu bối.
"Cảm ơn tiền bối chỉ điểm, vãn bối hiểu rõ." Tiêu Lăng Hàn cùng Thượng Quan Huyền Ý trăm miệng một lời nói.
"Chú Dung ta đã biết, ta nhất định sẽ cẩn thận." Ân Thiên Duệ cũng ngoan ngoãn trả lời.
Vì thế năm người cẩn thận theo hướng hẻm núi phía trước mon men đi đến, mười lăm phút sau liền nhìn thấy trung tâm mọi người đang tụ tập có một ngọn lửa hình dạng một đóa hoa sen.
Lúc này, Tiêu Lăng Hàn cảm giác Minh Vương Âm Hỏa trong cơ thể Thượng Quan Huyền Ý rõ ràng không yên phận, muốn làm chuyện gì đó, xem ra nó rất là không cam lòng bị Thượng Quan Huyền Ý khế ước, Thượng Quan Huyền Ý đến nay cũng không hoàn toàn luyện hóa nó.
Tiêu Lăng Hàn nhìn Thượng Quan Huyền Ý, dùng ý niệm trong cơ thể nhanh chóng hạ mệnh lệnh cho Hỗn Độn Thánh Diễm bảo nó kêu Minh Vương Âm Hỏa thành thật một chút bằng không liền nuốt nó. Tuy rằng Hỗn Độn Thánh Diễm không thế nào nghe mình, ( giống như Tiêu Lăng Hàn luyện đan lúc trước, thời điểm luyện khí nó căn bản đều không để ý tới hắn, hắn đành phải dùng địa hỏa. ) nhưng loại sự việc liên quan đến tính mạng này nó vẫn rất là cho mình mặt mũi.
Thượng Quan Huyền Ý thấy Tiêu Lăng Hàn nhìn chằm chằm chính mình, có loại ảo giác bị rắn độc theo dõi, cảm giác không cẩn thận một chút liền sẽ bị nuốt luôn. Hắn bị cái ý tưởng đột nhiên xuất hiện này của mình làm hoảng sợ.
Có chút gian nan nuốt nuốt nước miếng, "Tiêu ca ca, ngươi nhìn ta như vậy làm gì? Có phải phát hiện ta gần đây lại đẹp trai thêm đúng không?" Nói xong còn tự luyến sờ sờ mặt mình, kỳ thật trong lòng đang rất khẩn trương.
BẠN ĐANG ĐỌC
[ Edit - ĐM] Dị Thế Trọng Sinh Chi Nghịch Tập Tu Tiên
Non-FictionTác giả: Tự Mộng Tự Huyễn Đích Thời Quang ( Thời gian mộng mơ ) Thể loại: Cổ Đại, Trọng Sinh, Dị Giới, Đam Mỹ, Tiên Hiệp, Xuyên Không, Huyền huyễn Văn án: Tiêu Lăng Hàn là một đặc công, vốn đang an ổn ngồi trong nhà, đột nhiên họa từ trên trời rơi...