Chương 7. Hai người lần đầu quen biết nhau

35 4 0
                                    

Editor: Linh Khánh

Nếu là Minh Vương Âm Hỏa tùy ý đi xuống như vậy, sợ là người trên giường liền biến thành tro mất.

Tiêu Lăng Hàn thở dài, xem ra đây là ý trời!

Hắn nghĩ thật vất vả cứu một người, hiện tại lại bất lực, cho dù nghĩ muốn giúp cũng không giúp được.

Tiêu Lăng Hàn đều phải hết sức từ bỏ, từ trong thân thể hắn lao ra một đoàn ánh sáng trắng, sau khi thấy rõ ràng bộ dáng của nó, hắn mới phát hiện đây là một đoàn ngọn lửa màu trắng. Nó giương nanh múa vuốt hướng về phía ngọn lửa màu đen trên người Thượng Quan Huyền Ý mà đi, như là cảm giác được cái gì, Minh Vương Âm Hỏa bắt đầu thu liễm lại ngọn lửa của mình rồi "Vèo" một cái chui vào đan điền Thượng Quan Huyền Ý.

Ngọn lửa màu trắng, hẳn là chính là vật thể màu trắng này lúc trước đã nuốt lão già kia, nếu không có nhìn lầm thì ngọn lửa này hẳn là xếp hạng đầu tiên trong dị hỏa-- Hỗn Độn Thánh Diễm.

Tiêu Lăng Hàn: "......" Tình huống là như thế nào vậy???

Từ khi nào hắn có được Hỗn Độn Thánh Diễm, chính hắn cũng không biết, xem ra trên thân thể này của hắn có bí mật lớn.

Hỗn Độn Thánh Diễm kêu gào một trận, thấy Minh Vương Âm Hỏa chui vào trong thân thể Thượng Quan Huyền Ý liền không ra, không cam lòng về trong thân thể Tiêu Lăng Hàn.

Thượng Quan Huyền Ý trước đó một giây còn cảm giác được linh hồn bị cháy rất đau đớn, khổ sở, hận không thể biến mất luôn cho rồi, ngay sau đó liền có cảm giác có một chất lỏng mát lạnh bao vây lấy toàn bộ linh hồn, cực kỳ thoải mái.

Chờ mười lăm phút sau, Thượng Quan Huyền Ý từ từ tỉnh lại.

Tiêu Lăng Hàn liền ngồi ở đối diện nhìn hắn.

Hắn có một đầu đen nhánh tóc rậm rạp, mày lá liễu dưới lại là một đôi mắt hoa đào thon dài, mang theo ý vị câu dẫn người khác, tràn ngập đa tình, con ngươi màu nâu thẫm, ánh mắt sáng trong, lại lộ ra giống như trải qua năm tháng tang thương, trong đó tuy giấu kín nhưng hắn có chút không kiềm chế được, lông mi thật dài dịu ngoan mà bám vào trên con ngươi hắn, mũi hắn kiên quyết, dường như lộ ra từ giữa một loại cá tính quật cường.

Nếu là chờ hắn lớn lên, nhất định là giết chết con tim của nhiều nam nữ!!!

Thượng Quan Huyền Ý trợn mắt một cái liền thấy thiếu niên quá đẹp so với bình thường.

Tóc đen hắn buộc một dải lụa màu trắng, vuông góc ở bên hông, vài sợi tóc đen ở giữa nghiêng nghiêng rơi xuống thái dương lông mày giống như kiếm, hình dáng củ ấu rõ ràng, đôi mắt đen nhánh thâm thúy, tràn đầy màu sắc mê muội người khác, phảng phất như muốn đem người linh hồn hút vào, lại tựa như chim ưng trong đêm đen, lãnh ngạo cô thanh rồi lại khí thế bức người, lúc đứng trơ trọi một mình tỏa ra cảm giác hùng mạnh không chịu khuất phục với trời đất. Mũi cao thẳng, hình dáng môi tuyệt đẹp, khí chất kiến người ta cảm thấy cao quý và ưu nhã. Đừng nói hiện tại vẫn là thiếu niên, đã mê người như thế, chờ sau khi hắn thành niên sợ là rất nhiều tiên tử đều chạy theo đuổi hắn.

[ Edit - ĐM] Dị Thế Trọng Sinh Chi Nghịch Tập Tu TiênNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ