Chương 8

683 83 0
                                    

Vào khoảnh khắc nàng đặt chén rượu rỗng xuống, cũng là khi màn đêm đã bao trùm lên cảnh vật. Tiếng lá cây loạt xoạt, âm thanh những loài vật nhỏ di chuyển bên ngoài, tiếng thở đều đặn và còn cả tiếng ngáy của đám người nát rượu đang vô tư ngủ kia liên tục truyền tới tai làm nàng không khỏi cau mày lại.

Thuyền phó Ben và một vài người khác là số duy nhất còn thức, Makino với bản chất như một vị mẫu thân thực tập đang rón rén đi từng bước nhỏ tới đóng khung cửa sổ. Quan sát được một lúc, thì Leara mới chậm chạp đứng dậy rồi quay người đi ra phía cửa, dọa cô chủ quán kia giật mình đến thiếu điều hét to lên một tiếng.

Ben như chú ý tới con người vốn luôn giữ sắc mặt lạnh nhạt từ khi lên tàu đang thể hiện biểu cảm một cách lồi lõm. Hai tay liền vác theo hai tên nát rượu, một là kẻ ngờ nghệch hắn đã nhận làm thuyền trưởng, tên còn lại là thiên tài thiện xạ mà hắn nhận làm bằng hữu đi ra ngoài cửa.

Không ngoài dự đoán của hắn là bao, Leara đang đứng ở ngoài cửa. Nhưng nàng đã cởi bỏ lớp Kimono phía thân trên vì khó chịu, vệt máu lúc chiều và nước mưa ẩm ướt mấy ngày trước dù đã khô nhưng mùi vẫn còn ám lại trên chiếc băng quấn quanh ngực và vai nàng.

Oiran Leara, một người đứng trên đỉnh cao quyền lực, điều kiện sống của nàng thuộc hạng xa xỉ ở chốn Hoa Đô phồn vinh. Đây vốn là tình huống bần hàn và khổ cực nhất mà nàng từng trải qua, thu mình lại, tuyệt đối không bỏ lớp phòng bị xuống và kết quả giờ đây là nàng đã không tắm từ khi bước xuống từ tàu của Chính Quyền.

Thật chết tiệt làm sao, nàng sẽ không thể ngủ được đêm nay mất!

Nàng hít sâu một hơi, tay cũng theo nhịp thở mà lên xuống đồng đều. Nếu quanh đây có suối hay thứ gì đó tương tự mà nàng có thể nhờ vả được vài phút ngâm mình thì thật tuyệt vời.

Lúc này bỗng một bóng hình cao lớn của tên hải tặc nào đó đổ xuống đã thành công cắt ngang dòng suy nghĩ rối loạn.

Leara hoàn toàn thản nhiên ngẩng đầu, như đã biết trước đây là kẻ nào mà nhìn thẳng vào mắt vị thuyền phó đang cực nhọc kia:

- Có chuyện gì sao?

Thiếu nữ nghiêng đầu sang một bên, biểu hiện cùng giọng điệu lại thoải mái như chưa từng có chuyện nàng chửi rủa trong lòng vừa rồi. Ben thẳng tay hất tên tóc đỏ, để anh lần nữa èo uột ngã người xuống lan can quán rượu với một tư thế dọa người:

- Makino không muốn để đám người này nằm la liệt, nên tôi phải di chuyển đám kia về tàu, tên kia là phần cô. – Hắn hất cằm, giọng điệu rõ ràng không phải nhờ vả mà là ra lệnh.

- Nhưng tại sao lại là hắn? – Leara chỉ tay, hiếm lắm mới thấy sự kì thị trên khuôn mặt nàng.

Shanks là kẻ uống nhiều nhất, mùi rượu bám trên người anh ta cũng nặng nhất, thêm cái dáng vẻ cao lớn phải chừng trên dưới m9 kia cũng đã hơn nàng nửa cái đầu:

- Phòng tên này ở ngay cạnh phòng cô, và đó là sự khác biệt duy nhất với những kẻ còn lại ở đây.

"Hai căn phòng riêng duy nhất trên tàu hiện là của cô và Shanks, được thiết kế gần cuối con tàu Red Force. Số còn lại đều ngủ ở boong tàu phía dưới." – Trích lời người thuyền phó từ những ngày đầu nàng lên tàu.

[OP] OrchidNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ