Kẻ có thể là "thuyền trưởng tương lai" của nàng mặt đơ ra sau khi nàng vừa dứt lời, anh ta thậm chí còn há hốc mồm rồi nheo mày đưa đến nàng một ánh mắt như muốn thốt lên "ai đây?" khiến thiếu nữ đang đứng cạnh giường bất lực rồi nghiêng đầu nhìn lại:
- Là người đã từng thẳng thừng từ chối lời mời của ngươi đây. – Nàng điềm tĩnh nói với ý cười nhẹ đầy ý vị trên môi. – Thế nào? Các ngươi không muốn chứa chấp ta?
Shanks nghe xong thì hoàn hồn trở lại, anh ta cố ý nán lại nhìn biểu cảm trên khuôn mặt thanh tú của nàng thêm một vài giây rồi mới rời mắt. Leara thấy anh ta đã nhìn sang hướng khác nhưng vẫn không trả lời thì thở ra một hơi, nàng lùi lại một bước, đưa tay lên xoa xoa bả vai rồi quay người đưa lưng về phía Shanks. Nhưng còn chưa để nàng đi thêm một bước, nàng đã lại có cảm giác chính mình bị ôm lấy, cùng lúc là giọng nói ngập tràn sự thích thú truyền đến bên tai:
- Oiran-sama đã mở lời kia mà, tôi không thể nào chối từ được.
Dường như là đã nghe được lời lọt tai, khóe mắt nàng khẽ nhếch lên, cùng lúc là một dáng vẻ lả lơi hiếm có. Nàng hơi ngửa người ra sau, làm Shanks đang ôm lấy nàng lại càng dễ dàng chôn sâu mặt vào hõm cổ nàng từ đằng sau. Leara thấp giọng cười, tay trái đưa lên thuận tiện len vào mái tóc đỏ rực đầy thu hút dùng lực ấn xuống. Nàng ghé miệng vào bên tai anh ta, rót giọng nói trong trẻo vào tai kẻ nọ:
- Đa tạ ngươi, thuyền trưởng?
"Cạch"
Tiếng mở cửa nhẹ nhàng vang lên, theo sau là một bóng hình to lớn với thùng thuốc trên tay:
- Hai người đang làm gì đấy?
Hongu mắt cá chết nhìn hai con người đang ở trong cái tư thế mập mờ chết tiệt. Nàng và Shanks đang đứng nghiêng nửa người so với cửa, từ góc độ của tên thuyền y, anh ta chính xác là trông thấy bờ môi nàng chạm vào vành tai tên thuyền trưởng khờ khạo của mình. Thêm cái ánh mắt tựa như thỏa mãn, còn có cả sự mong đợi như một con cáo già trên mặt hắn khiến anh ta trong phút chốc như ngừng thở.
Cái tên mới cụt và vốn đang bị cơn đau đay nghiến hôm qua đâu rồi, Hongu biết tên này có khả năng hồi phục thần tốc, nhưng động lực nào đã giúp hắn đứng dậy rồi cùng ngả ngớn với vị cựu Oiran xinh đẹp ấy vậy?
Leara chỉ thấy anh ta hít vào một hơi, để buồng phổi căng lên hết cỡ rồi quay lưng ra sau thở ra một hơi nặng nhọc:
- Tôi đã gấp gáp quay về, nhưng có vẻ là không đúng lúc cho lắm nhỉ?
Nàng nghe vậy thì nở nụ cười nhẹ đầy tự nhiên, như thể chưa có chuyện vừa rồi đập vào mắt anh ta. Thiếu nữ buông bàn tay đang yên vị trên đầu vị thuyền trưởng kia xuống, song lại cau mày khi cánh tay của Shanks vẫn chưa buông ra. Nàng hành động đây là vì sự phấn khích nhất thời do hoàn thành được toan tính của bản thân, tên này không nên được nước làm tới như vậy:
- Này... – Nàng thấp giọng nạt, một cách thần kì nào đó lại khiến tên tóc đỏ như một chú cún con mà ngoan ngoãn thu tay về.
Leara ngờ vực nhìn anh ta, thầm mặc định tên này đang có gì đó là lạ, nhưng được vài giây lại rời mắt, nàng tay kéo lại cổ áo xộc xệch mà không để ý tới cái vết đỏ đậm ở gần xương quai xanh bên phải, miệng mấp máy đi tới phía cửa coi như thông báo:

BẠN ĐANG ĐỌC
[OP] Orchid
FanfictionChỉ được đăng tải tại Wattpad, nghiêm cấm reup Tất cả mọi thứ ngoại trừ tuyến nhân vật thuộc mạch gốc đều là ý tưởng của tác giả Cre ảnh và nhạc các chương là Pinterest và Youtube