Ngoại truyện 1: Kì mẫn cảm của lính cứu hoả Kim đến rồi

7.5K 608 110
                                    

Hôm nay đã là thứ hai rồi mà khi Wonwoo trở về căn hộ vẫn thấy trống trơn, anh khó hiểu nhìn điện thoại hiện lên dòng tin nhắn đến từ vài tiếng trước từ ai đó.

[Sữa bột]: Tuần này chắc em ở lại đơn vị, anh nhớ ăn uống đầy đủ nhé!

Wonwoo không phải là quá dính người yêu, anh có thừa thấu hiểu và tinh tế để chấp nhận mọi yêu cầu của Mingyu. Do tính chất công việc nên họ không có quá nhiều thời gian như những cặp đôi bình thường khác, dù Wonwoo chưa bao giờ phàn nàn nhưng Mingyu lại luôn cảm thấy có lỗi.

Thế nhưng, chàng alpha họ cún này luôn có cách làm Wonwoo an tâm trong những ngày mình không thể bên cạnh anh. Có lần Wonwoo đang bị báo cáo hành đến mức stress bục cả mặt, cả người không thể dung nạp thêm bất kì loại thông tin nào còn đầu cứ nhức lên từng cơn cực kì khó chịu. Đúng lúc ấy thì tin nhắn của Mingyu gửi đến, đó là một đoạn video chỉ vỏn vẹn mười giây hơn. Trong video Mingyu đang chạy lại gần một khóm hoa cúc dại mọc ven đường để khoe với anh, nghe giọng cậu nom vui vẻ lắm, cứ tíu tít anh ơi xem đây này, xung quanh bị cháy khô cả rồi nhưng vẫn có mấy đứa nhỏ kiên cường nở rộ đến độ vàng tươi luôn đây này. Ấy thế mà lúc gần tới khóm hoa kia, trên lớp đường đan đẫm nước sau trận dập lửa của đại đội, chàng cứu hỏa lại bị trượt một cái ngã chổng cả hai chân lên trời. Video thu được một tiếng á thất thanh của ai đó, sau một hồi cà giật mới thấy được bầu trời trong xanh phía trên và đôi bàn chân không mang ủng của Mingyu, kèm thèo đó là tiếng cười há há há của mấy lính cứu hỏa gần đó.

Wonwoo trong vô thức cũng bật cười theo vì tiếng chửi mắng của cậu kèm với đôi chân có ống quần xắn cao vẫn hiện trong màn hình, đột nhiên cảm thấy mỏi mệt bay biến mất chẳng còn tăm hơi. Wonwoo chỉ gửi tin nhắn thoại cho em, giọng nói vẫn đậm ý cười làm người kia nghe đi nghe lại mãi không dứt ra nổi.

Wonwoo nói rằng, em đáng yêu ghê, cảm ơn em.

Thông thường Mingyu rất nhạy cảm với mấy chữ đáng yêu, dễ thương, thân là một alpha cường tráng lỗi lạc, trừ mùi sữa bột nghe hơi trẻ trâu một xíu thì Mingyu chính xác là một người đàn ông đàn ông nhất trong những người đàn ông. Vậy nên quay đi ngoảnh lại chỉ thấy đúng một người dám kêu cậu là đáng yêu, mà người được kêu thì lại rất ngoan ngoãn chấp nhận cái danh ấy. Seokmin đã bao lần bày tỏ sự quan ngại của mình khi nhìn thằng bạn thân mình vừa vuốt hai chữ đáng yêu trên màn hình điện thoại vừa cười hề hề, tự nhủ trần đời có mấy đứa yêu nhau mà tỉnh được như mình.

Cho tới khi Lee-kì thị đáng iu cute hột me- Seokmin bị anh người yêu nhà mình vừa bẹo má vừa bảo sao mà em dễ thương quá à, em ăn cơm chưa.

Seokmin đứng hình, miệng thì bảo em ăn rồi nhưng lòng chết lặng khô cằn sầu không tả nổi.

Vậy mới thấy Kim Mingyu quả là yêu đương nồng nhiệt, người nhà nó nói một chắc chắn nó không dám nói hai. Trình lụy bồ cứ phải gọi là ngàn năm có một, danh bất hư truyền, vô địch thiên hạ.

meanie/minwon - sữa bộtNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ