- Á á đau!
Đó chính là tiếng của cô khi bị nàng ngắt hôg vì làm vết thương phải may lại;
- Ngắt biết đau vậy tại sao rách nguyên đường phải may lại mà không sợ?
- Lâu lâu vận động gân cốt tí ấy mà, vô tư!
Và tiếp theo là liên hoàn ngắt từ nàng, cô đau đến nỗi la í ới. Rồi mọi người cũng về nhà cô nhìn đồng hồ cũng gần mười một giờ cô lấy điện thoại ra gọi cho Sam:
- Xuống tới chưa nhóc?
- Em xuống sắp tới rồi chắc tầm năm phút nữa!
- Ok để chị ra đón!
Cô khoác thêm chiếc hoodie màu đen vào và đi ra sân. Chiếc xe hơi bóng loáng sang trọng đậu trước cổng cô mở cổng và bị đứa em của mình cho ăn liên hoàn hôn. Còn nàng đứng trông đây mà nổi cơn ghen lồng lộn máu như lên tới óc, còn về cô vợ của Sam mặt đơ ra nhìn, đưa con ngây ngô hỏi mẹ nó:
- Mẹ ơi, Mami đang làm cái gì mà kì vậy?
Đúng là kì thật vì Sam phóng lên người cô, cô phải hai tay ôm lại còn mặt thì bị Sam lấy hai tay nhàu nát hai người hiện giờ y chang xiếc khỉ. Tay cô bắt đầu thấy đau xong quăng đứa em bé bỏng của mình xuống cái bịch, ngồi dậy xoa xoa mông mặt mếu mếu:
- Ê mông!
Cô cười rồi kêu gia đình đứa em của mình vào nhà, vợ của Sam tên là Mon còn con của 2 người tên là Yuki. Cô vào nhà tay bế yuki cô bé này đã nghe Mami của mình kể về cô nên khi gặp nhóc đã sớm làm quen với cô.
Sam vào nhà nhưng ông bà Armstrong đã ngủ thấy nàng đứng đó nên cúi đầu chào:
- Dạ chị dâu, em mới xuống!
Nàng ngẩn ngơ hai từ chị dậu thì ra cô ấy lag em của Freen vậy nãy giờ hiểu lầm rồi. Mon thấy chồng mình làm vậy cũng cúi đầu lễ phép rồi bé Yuki cũng làm theo nhưng được dạy kêu là mợ nên cúi đầu:
- Thưa mợ con mới xuống!
Nàng thấy đưa trẻ này đáng yêu quá nên nựng má. Cô bảo mọi người sắp xếp rồi vào phòng ngủ có gì mai thưa với ông bà, hai mẹ con Mon thì lên phòng ngủ trước nàng cũng lủi lên phòng ngủ luôn vì quá mệt mỏi rồi. Dưới đây chỉ còn cô với Sam:
- Em nghe nói công ty có chuyện gì hả chị?
- Ừ nhưng mà chị sắp xếp xong xuôi rồi, ông Hải cũng bị bắt có thể ngày mai truyền hình và nhà báo sẽ đưa tin!
- Mà chị với chị dâu sớm sinh em bé đi chứ! Tụi em có em bé Yuki nó bốn tuổi rồi!
- Một thời gian nữa đã nhóc, mà thôi khuya rồi đi ngủ đi!
Hai người lên phòng cô mở cửa phòng bước vào đã thấy nàng ngủ say, vén vài sợ tóc còn vương trên má nàng cô khẽ đặt lên đấy lên một nụ hôn nhẹ tựa như gió thoảng và cởi chiếc áo khoác ra lúc này nàng đang dụi dụi mắt thấy cô đang cởi áo
Tưởng chuẩn bị làm gì mình và tống cô một cước dính vào tường.Té xuống đất cái bịch cô lồm cồm bò dậy ây da bụng đau quá trời, hai tay xoa bụng còn nàng vẫn trong thế phòng thủ dự định sẽ quất một cước nữa cô đau đến nỗi nhăn mặt nỗi đau này ai thấu cho cô nàng thấy cô đau nên lên tiếng:
- Tự dưng cởi áo làm người ta tưởng...!
- Cởi có cái áo khoác thôi mà!
Nàng có vẻ biết lỗi đỡ cô lên lấy dầu xoa bụng cho cô, làn da trắng trẻo mịn màng của người ta cũng bị vài vết trầy cộng thêm bầm tím nữa chứ.
Xong hai người nằm xuống ngủ, cô cẩn thận phủ chăn lên người nàng và không quên đặt lên má nàng một nụ hôn thay cho lời chúc ngủ ngon.
Ngủ một giấc tới 6h sáng, cô vươn vai mắt nhắm mắt mở vào nhà vệ sinh đánh răng rồi tắm rửa. Đồ của cô mặc ở nhà toàn đồ thể thao bóng đá và đến giờ vẫn vậy cô bảo mặc thoáng mát với dễ dàng vận động nên vì thế nơi cánh tay của cô sẽ lộ ra vết băng trắng. Trời sáng sớm tự dưng lệnh tê cóng nên cô lại khoác chiếc áo hoodie thân thuộc của mình và vết thương lại bị che đi. Nàng vãn còn ngủ nên cô mở cửa phòng xuống trước, xuống nhà đã thấy Sam với ông bà Armstrong đang trò chuyện vui vẻ còn cô nhóc Yuki đang ngồi trong lòng của ông Armstrong mà ăn bánh mứt trên bàn trời mấy hôm nay tự dưng lạnh bất thường nên mọi người ai cũng mặc kín mít còn có người quấn chăn đi học mặc áo mưa đi làm dù trời chẳng có một hạt mưa, còn Mon hơi mệt nên vẫn đang ngủ trời lạnh nên cả nhà cô ai cũng trùm kín mít như đang ở bắc cực. Cô cũng nhập tiệc chung nhưng ngồi mới một tí bụng đã sôi ọt ọt nên vọt ra sau nấu mì gói, nấu xong cô bật tivi lên và vẫn như trước cô vẫn nghe truyện ma như ngày nào và vẫn của kênh thy thanh phạm kể. Cô nhóc Yuki thấy nên cô ngồi đó thì sà vào lòng cô âm mưu chủ yếu của nhóc là xin mì gói từ cô vì nhóc cũng đói bụng rồi. Cô biết tỏng âm mưu nên cứ ăn ngon lành mà chẳng thèm chia cho nhóc một tẹo nào, cô ăn ngon lành hết tô rồi bưng ra sau nhóc ở đây mắt rưng rưng như sắp khóc và cô không phải không cho ăn đâu cô ra sau nấu cho nhóc một tô khác vì mì của cô ăn nó rất cay. Cô bưng tô mì nóng hổi ra thổi cho bớt nóng:
- Nói a nào!
Nhóc há miệng ngặm mì vào và nhai, trời oạnh quá nên ăn mì gói cho ấm người. Nàng vũng đã thức thấy cô ân cần chăm sóc cho cô bé như vậy nên chắc sau này cô cũng sẽ chăm con tốt. Nàng cũng lại gần cô rót một ly nước để uống và bật tivi qua tin tức chào buổi sáng. Giọng nam mc vang lên;
- Tin mới nhất trong ngày hôm nay tổng giám đốc của tập đoàn phân phối thức ăn nhanh của tập đoàn SRC đã bị bắt vì tội giết người, vu khống, và tham ô. Tổng hình phạt của ông ấy là Ba mươi năm tù giam!
Cô nghe mà nhếch miệng cười thế là mối hận này cô đã rửa được cho ba mẹ của mình, rồi điện thoại cô reo lên, đầu dây bên kia là Trợ lý Tee lên tiếng:
- Alo chủ tịch ở đây có một số hồ sơ và coa một mối làm ăn muốn hợp tác với chúng ta, chủ tịch có thể về đây xem xét được không ạ?
Cô thay đồ và chạy xe đi ngay chưa kịp nói gì hết, Cô có nhắn tin lại cho Sam:
- Chị về công ty có chút việc em nói với mọi người là chị về xem cái nóc nhà của chị bị dột mưa nên về xem!
Sam trả lời lại:
- Ok việc này cứ để em!