Đến chiều sữa cũng được đưa tới, sữa bột của công ty MT đó giờ cô mới nghe qua.
Cô trả tiền cho lái xe nhưng anh ta bảo giám đốc tặng để từ thiện không lấy tiền, cô rất cảm kích về việc này sữa hoàn toàn còn hạn sửa dụng sữa còn rất mới nữa là đằng khác. Cô lấy điện thoại gọi cho trợ lý Tee:
-Tee cô điều tra giúp tôi xem có công ty sữa nào tên MT không?
-Dạ tôi sẽ làm ngay! Trợ lý Tee bắt tay vào làm ngay không hỏi cô thêm bết cứ điều gì vì trợ lý Tee rất hiểu tính của cô, bảo làm thì cứ làm đừng có hỏi dây dưa.
Đếm tới đếm lui cũng một nghìn lon sữa bột 500gr chứ chẳng ít, và thêm năm trăm nghìn tất cả là tiền túi của cô đưa ra. Nhưng do có các mạnh thường quân và người trong đoàn tài trợ thêm nên mua được thêm bánh kẹo tặng kèm theo, mỗi người một hướng chia ra tặng những phần quà đến tận tay người dân. Họ cầm phần quà và số tiền ít ỏi ấy mà rơi nước mắt, mọi người phát quà xong hết thì có điện thoại bảo cô về chung nhưng cô còn phải nói chuyện về việc mua lúa nên cô phải ở lại về sau. Nhờ có sự giúp đỡ của bà Tám bán cà phê hồi sáng mà cô đã thuyết phục được người dân bán lúa cho mình, họ mừng lắm vì lúa để đó thì tiền đâu nuôi con mình nên cô bảo có xe xuống tận nơi lấy là họ đồng ý ngay, trời cũng năm giờ chiều cũng tầm chạng vạng tối cô mới xong xuôi công việc.Cô với bà Tám mỗi người một ngã ai về nhà nấy, cô đi loanh quanh trong con đường đất bỗng có một con rắn hổ mang to tổ chướng bò khè khè cắn cô. Cô đó giờ thù nhất là rắn cô ghét rắn kinh khủng nên cô sẵn chân đá nó cái vèo văng xuống ruộng, cô đi tiếp thì có nghe tiếng ai gọi:
-Ê nhỏ kia sao đá thú cưng của tôi!
Cô quay tới quay lui nhìn trước nhìn sao mà không có ai thì tiếng nói đấy lại vang lên lần nữa:
-Ê nhỏ bốn mắt nhìn lên đây nè!_Lúc này do cô mang kính nên bị người đó gọi là bốn mắt.
Cô ngẩng đầu lên thì xém chới với vì giờ này cũng chạng vạng tối mà có người xõa tóc ngồi trên đấy y như ma, cô không thèm nói tới nữa bỏ đi không ngoái lại nhìn lấy một cái. Rồi sau gáy truyền đến một trận đau nhói, cô quay mặt lại thì thấy cô gái kia đả đứng dưới đất tay cầm chiếc ná cao su đứng khoanh tay vẻ mặt đầy khiêu khích cô. Cô lúc này lên tiếng:
-Nè cô kia sao cô bắn tôi?
Cô gái kia gương mặt cũng tầm mười tám hai mươi tuổi nhưng nhìn cực kì xấc láo thiệt là muốn vã cho mấy bợp tai nhưng cô không thích đánh phụ nữ nên ráng kiềm chế lại sự tức giận, cô ta vẻ mặt nghênh nghênh nói với cô:
-Ai bảo cô đá thú cưng của tôi mà không xin lỗi, đó là sự trừng phạt như vậy là nhẹ rồi mau xin lỗi đi!
Cô lúc này mặt hầm hầm lên tiếng:
-Thú cưng của cô định cắn tôi đấy, mà cô bắn tôi thì cũng huê rồi xin lỗi cái gì!
Cô quay lưng đi thì lại bị một cái phóc ngay chỗ cũ nữa do bị bắn bằng mấy viên đá nhỏ người ta đổ bê tông nên có những cạnh sắt, thế là gáy cô bắt đầu rỉ ít máu. Cô quay lại mắt đỏ ngầu hai tay siết chặt phun ra từng chữ như muốn bóp nát đối phương đúng là cô gái này động trúng ổ kiến lửa rồi:
-Tôi nhịn cô đủ rồi đấy!
Cô gái kia vẻ mặt vẫn nhởn nhơ cà chớn còn thách thức cô:
-Nhịn thì làm gì tôi, có ngon đánh tôi nè!
-Tôi mà đánh cô thì cô không có còn mạng mà đứng đây nói chuyện với tôi đâu, hôm nay coi như tôi xui đi ra đường không xem ngày gặp phải cô hồn đi!
Cô ráng kiềm chế nhất có thể mà quay lưng đi, gáy lại truyền đến một trận đau đớn nữa lần này có lẽ cục đá to nên máu ra hơi bị nhiều. Tay ôm gáy nhăn mặt đau kinh khủng, cô lúc này cơn tức đã lên đến đỉnh điểm cô hùng hổ đi lại nghiến răng ken két vật ngã cô gái kia xuống một cú khá là mạnh cô bẻ tay cô ta kêu răng rắc làm cô ta phải giãy lên đành đạnh như cá mắc cạn vì đau. Cô bóp hai bên má cô gái này nhìn vào mặt mình, cô nghiến răng trừng mắt như muốn ăn tươi nuốt sống người ta điều đó chứng tỏ cô đã nóng đến cõ nào:
-Cô nhìn kĩ mặt tôi và tôi nói cho cô biết, sức chịu đựng của con người có giới hạn cô hôm nay bị như vậy là nhẹ nếu lần sau nữa thì đừng có trách!
Cô nói xong quăng cô ta sang một bên đường cho đỡ chướng chỗ, rồi cô lấy tay rờ ra sau gáy thì nó đã sưng to còn có cả máu nữa. Hiện giờ cô mặc sơ mi trắng nhưng nó thấm ướt hết cả cổ áo của cô rồi, không những thấm cổ áo mà bàn tay cô đã đỏ lên vì máu.
Cô đang đi thì nghe điện thoại reo, lấy điện thoại trong túi ra thì hiện lên hai chữ thân yêu <Bà Xã>. Nhìn thôi mà cô đã quên hết đau rồi, mỉm cười thật tươi bật máy lên nghe:
-Alô sao chị giờ này lâu rồi mà còn chưa về, mọi người đang chờ ăn cơm nè!
-À đang đi về nè mà ăn cơm chỗ nào?
-Ăn chỗ cũ đấy!
-À biết rồi!
Chỗ mà nàng nói là nơi phát quà hồi sáng, nơi đây là một bệnh viện nhỏ. Tuy nói là bệnh viện nhưng không có máy móc thiết bị gì cả.Cô cúp máy thì trợ lý Tee gọi tới:
-Alô Tee!
-Dạ chủ tịch việc cô nhờ tôi điều tra đã xong rồi, giám đốc công ty sữa tên là Hoàng Minh Thành công ty đang trong bờ vực phá sản cần gấp nguồn vốn để duy trì công ty nhưng không ai giúp, theo tôi được biết thì ông ấy là một người rất tốt thường xuyên tặng quà từ thiện cho người nghèo, ông ấy còn có một vợ và hai con nhưng trong bờ vực phá sản thế này tôi sợ ông ấy sẽ không nuôi nổi cả gia đình mất!
-Vậy cô cứ qua đấy ký hợp đồng tài trợ vốn đi, mọi việc tôi giao cho cô lo liệu đấy!_Cô giao cho trợ lý Tee vì cô rất tin tưởng cô ấy, mọi việc làm đều rất suôn sẻ nên cô không ngần ngại mà giao cho cô ấy.
Rồi trợ lý Tee nói tiếp:
-Dạ nhưng mà nguồn gạo để sản xuất cơm cũng sắp hết rồi ạ!
-À ngày mai cô cử mười nhân viên xuống đây để nói về việc mua lúa của người dân, địa chỉ thì chỗ xxxxx!
-Dạ tôi biết rồi!
Nói rồi cô cúp máy, cô bước vào nhấy mọi người đang ăn cơm chỉ
-Dạ tôi biết rồi!
Nói rồi cô cúp máy, cô bước vào rhấy mọi người đang ăn cơm chỉ có bàn ăn của cô còn đang chờ cô về. Cô bảo mọi người cứ ăn trước rồi bước vào nhà vệ sinh để rửa máu trên tay, còn máu sau gáy thì xử lý sau cũng được.
Do cô tóc dài ngang lưng nên dễ dàng che được vết máu thấm ở áo, cô bước ra ngồi vào bàn ăn cơm. Nàng tươi cười gắp thức ăn cho cô cô thì cũng tươi cười gắp thức ăn cho nàng, hai người quá lãng mạng rồi phải hơm. Nhưng có một cặp còn dữ hơn của cô:
-Nè em ăn đi coi chừng đói đó hổm rài anh thấy em ốm lắm rồi!
-Thôi em hông ăn đâu anh ăn đi!
-Sao em hông ăn?
-Anh đút em mới ăn!
-Được rồi vậy baby của anh nói a nào!
Hành động sến súa làm cô phải nổi cả da gà đó không ai khác ngoài hai tên sến chúa Heng và Nita Cô đã có cách trừng trị hai tên sến chúa này rồi, cô khều khều Sam hai chị em nhà này đúng là hiệu ý nhau họ bắt đầu phối hợp diễn lại cảnh nổi da gà lúc nãy,Sam trong vai Heng bắt đầu:
-Nè em ăn đi anh thấy em dạo này ốm lắm rồi đó!
Tên nhóc này lúc này gắp cho cô nguyên trái ớt tổ chảng rồi bắt cô ăn, cô cũng đâu có vừa:
-Thôi anh ăn đi em hỏng ăn đâu!
Cô mỏ chu chu ra nhìn cute cực kì còn tay thì gắp trái ớt quăng sang cho nhóc. Nhóc lúc này
cũng phối hợp theo:
-Sao em hỏng ăn nà!
-Anh đút em mới ăn cơ!
Nhóc lúc này gắp nguyên trái ớt:
-Ok baby nói a nào!
Nhóc vừa mở miệng là cô dồn luôn trái ớt vô họng nhóc đúng là hai chị em nhà bá đạo. Mọi người xung quanh từ lúc hai tên chúa sến súa nói chuyện đã ngừng ăn mà cười tủm tỉm rồi nhưng tới lúc cô và nhóc nhại theo thì mọi người cười lớn lên.
Cô thì ôm bụng cười không ngớt làm cho hai tên kia phải mặt mày đỏ lòm lên, ăn uống xong xuôi dọn chén ra nhà bếp việc rửa chén đã được một nhóm sinh viên tình nguyện đảm nhiệm rồi.
Cô nắm tay Nita lôi ra ghế:
-Nita trong đoàn có đem theo thuốc sát trùng hông?
-À hình như có, mà chi vậy?
-Rửa giúp mình cái gáy đi bị té đập đầu ra máu rồi!
-Trời cậu té hồi nào mà cậu nói cho Becky chưa?
-Mình chưa nói mà cũng vết thương nhỏ nói làm chi!
-Dù sao cậu cũng phải nói chứ, để mình xem nào!
Nita vén tóc cô sang một bên thì gáy cô sưng to lên máu thì vẫn còn rỉ:
-Cậu có nhức đầu không?
-Có nhức chứ nhưng cũng rát nữa!
-Vết thương này không nhẹ đâu để tớ sát trùng cho!
Nói xong Nita tức tốc chạy ra xe chở thuốc của đoàn cũng may có đem theo bông băng thuốc đỏ. Nita đầu tiên sát trùng rồi lau vết thương:
-Cậu đi đâu mà té dữ vậy?
-Trượt trúng vỏ chuối ý mà!
-Mình thấy không giống đâu nha mau khai rõ đi!
-Ừ thì bị nhỏ kia lấy ná cao su bắn trúng ba phát -Đấy mình nhìn là biết không phải té rồi, ráng chịu tí nhé!
