Chap 23

116 2 0
                                    

Xuống phòng khách thì thấy nàng với Mon đang phụ vú lặt rau, còn Sam đang giữ Yuki. Nàng ngồi đấy thấy cô nhưng làm lơ không quan tâm vì chưa thấy miếng dán hạ sốt nên tưởng cô bình thường rồi cũng cuối đầu cắm cúi lặt rau rồi xắt thịt, còn bà vú thì đang bỏ thịt vào cối xay rồi xắt nhỏ một ít cà rốt. Nàng thấy thế nên hỏi:

-Sao hôm nay vú nấu cháo vậy, có cơm rồi mà?

-À vú nấu cho bé Saro con à!_Bé Saro là tên cả nhà gọi cô lúc nhỏ rồi vụ vai vế cô chủ hay ông chủ bà chủ không có trong căn nhà này, chỉ có ba mẹ cô được vú gọi là ông chủ bà chủ tuy gọi như vậy mà ba mẹ cô còn không thích nữa. Còn cô thì được dạy kêu vú xưng con, còn bà vú thì cứ gọi bé Saro.

-Bé Saro là ai vậy vú?

-Đó là tên gọi của chồng con lúc nhỏ đấy, tại vú quen rồi nên cứ kêu bé Saro thôi!

Nàng cũng nói gì thêm nữa nên mọi người cứ im lặng làm công việc của mình. Cô ngồi phịch xuống sofa đối diện Sam:

-Ủa chị sốt hả?

-Ừ sốt nữa rồi!

-Người gì đâu mỗi lần sốt cả tuần mới hết, mà chị uống thuốc chưa!

-Uống rồi!

Sam sang lấy tay sờ trán cô:

-Trời nóng vậy, sốt cao vậy mà mặt chị bình thản thế -Trườn cái mặt mệt mỏi ra cho nó giống như xác chết trôi hả?

-Bái phục sư tỷ!

Cô cũng mệt lắm chứ đầu chóng mặt tròn tròn nhưng đói bụng quá ráng chờ cháo chín ăn xong tô cháo rồi uống thuốc là lủi vô phòng ngủ liền. Bật tivi xem cậu bé bút chì, cậu bé có cái mông tròn tròn lùn lùn cute cô xem mà cứ tủm tỉm cười.

Cháo cũng chín Sam bưng ra giúp cô: -Bé Saro ngoan ăn cháo rồi uống sữa nà!

Cô liếc xéo một cái cô hết sức để giỡn rồi nên cũng cuối xuống ăn cho qua, ráng nuốt xuống rồi uống tí sữa. Bụng no căng rồi nhưng vẫn phải uống thuốc, lết cái thây của mình đi vô tủ thuốc cạnh nhà bếp. Từ bàn ăn cách tủ thuốc không quá ba mét, nên mọi hành động của cô nàng đều thấy.

Nàng bắt đầu sốt ruột vì thấy cô mặt bơ phờ với miếng dán trên trán.

Lấy một nắm thuốc rồi bỏ vô miệng uống ực nước xuống mũi lại bắt đầu ngưa ngứa quẹt một cái lại là máu. Nàng lúc này bắt đầu lo thực sự nhưng đang làm mặt giận giả bộ không thèm quan tâm nhưng trong lòng như lửa đốt, vú thấy cô như vậy nên lên tiếng hỏi chứ thấy nàng nãy giờ là đủ biết lo cho người ta cỡ nào rồi:

-Con chảy máu cam nữa rồi hả?

-Dạ nó cứ ra hoài mệt chết được, thôi con lên phòng ngủ nha vú!

Bước đi tay còn cầm miếng khăn giấy, đang bước lên cầu thang bỗng cô chóng mặt khụy chân xuống. Nàng lúc này lòng hết chịu nổi rồi nhưng lạnh phải mặt lạnh, công nhận nàng ghê thiệt bệnh tới vậy mà còn bơ người ta cho được.

Hôm nay cô nhất định phải chơi lầy, không ngủ ở ngoài nữa đi thẳng vô phòng mình mà nằm ngủ ngon lành.

Đến chiều nàng vào phòng mình để chuẩn bị đi tắm, mở cửa phòng thấy cô nằm đấy ngủ mà gương mặt đỏ bừng còn mũi thì vẫn ra rịn rịn máu. Nàng xót cho chồng nàng lắm nước mắt bắt đầu rưng rưng rồi nàng tiến lại sờ trán cô, rất nóng. Tuy có cách một miếng dán hạ sốt nhưng nóng luôn cả miếng dán, nàng lấy khăn giấy lau ít máu trên mũi chồng nàng rồi khẽ nựng mặt cô đặt lên môi cô một nụ hôn dịu dàng nhất từ trước tới nay.

Freenbecky [ Cover] - Tôi sẽ bảo vệ emNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ