Phóng xe xé gió trên con đường quốc lộ rồi tới đường hẹp rồi tới đường dốc khá gồ gề và đã đến điểm hẹn. Một nơi không một bóng người và toàn là cây cối, đất, đá và đương nhiên là có cả biển. Cô dừng xe lại:
-Kêu chị ra đây chi vậy nhóc?
Thanh niên quay lại:
- Hôm nay tôi gọi chị ra đây là tôi muốn chị biến khỏi nơi này!
- Biến, Non em điên rồi hả?
- Phải, Becky phải là của tôi!
- Tao biết lắm thế nào cũng có ngày này!_ Cô cười khinh miệt. Rồi hắn ta nói tiếp:
- Phụ nữ yêu nhau không có kết quả đâu, con của mày sau này sẽ gọi tao là ba chấm dứt cuộc tình đồng tính bẩn thỉu này đi!
- Bẩn cỡ nào cũng sạch hơn mày, đồ vong ân bội nghĩa!
- Mày chết đi! Thanh niên này hét to và rút súng bắn cô, viên đạn cm sâu vào ngực khiến cô mất đà ngã xuống vực. Cô cố bấu víu vào phiến đá phía trên cô quả thực xem thường tên này nên không có phòng bị sẵn, tên này đi lại cười đắc thắng với cô:
- Tao thắng rồi, hôm nay là ngày tàn của mày rồi đó Freen Sarocha Chakimha!
- Cô gắng những sức lực cuối cùng để cố không bị rơi xuống nơi sâu thăm thẳm kia, tên này dùng bàn chân dơ bẩn của mình đạp mạnh lên đôi bàn tay của cô khiến cô phải hét lên vì đau đớn.
- Cuối cùng cô cũng phải buông tay ra rơi mình tự do xuống dòng nước lạnh ngắt đầy đá, dòng nước lạnh xanh biết ấy như vô tình đã cuốn cô đi đâu mất tăm cũng chẳng thấy thế là tên này đắc thắng vỗ tay rồi cười một mình.
Sau đó ở nhà nàng nhận được tin dữ:
-Cho tôi hỏi cô có phải Becky Rebecca Armstrong không?_ Một cảnh sát đang ngồi trong nhà nói chuyện với nàng, nhưng mọi người trong nhà không có ai vì họ đã ra sau vườn để nàng tiện việc nói chuyện chỉ còn cô ôm bé con thôi, Yuki thì đã đi học rồi:
- Vâng là tôi đây!
- Chúng tôi mới vớt được một cái xác chết cách đây vài giờ gương mặt và thân thể đã bị biến dạng, trong túi quần của nạn nhân tôi thấy có giấy chứng minh và một số giấy tờ tùy thân khác tôi mời cô nhận diện xem có phải cô ấy không! Nàng run rẩy cầm miếng giấy chứng minh lên mà lòng cầu xin trời phật người ấy không phải là cô. Nhưng ông trời quá trớ trêu lại chia cắt đôi trẻ này, giấy chứng minh họ tên đầy đủ
- Freen Sarocha Chakimha và có cả mặt của cô trong tờ giấy ấy có cả đầy đủ giấy phép lái xe và đương nhiên có cả tấm ảnh gia đình của ba người cô, nàng và bé con.
- Nàng cố kìm nén cảm xúc của mình lại nhưng gương mặt đã trắng toát, người cảnh sát này trấn an:
- Cô đừng vội đau lòng không chừng cô ấy bị móc túi thì sao, cô cho tôi biết lúc cô ấy đi là mặc quần áo màu gì!
- Nàng cố nén lại sự đau buồn trong lòng và nói ra: -Chị ấy mặc một chiếc áo thun đen cộc tay và quần kaki màu nâu!
Người cảnh sát này đã hết cách rồi, nạn nhân ấy một trăm phần trăm là cô chiếc nhẫn cô hôm nay lại không đeo tháo ra để ở nhà xác kia cũng không đeo nhẫn:
- Chúng tôi sẽ tiến hành xác nghiệm ADN cô ấy có người thân nào không?
- Chúng tôi có con với nhau đây bé đây, bé mang dòng máu của hai người chúng tôi các anh có thể lấy mẫu xét nghiệm!
- Được rồi vậy cô cho tôi xin ít tóc của bé!
- Anh ta lấy chiếc kéo ra cắt một nhúm tóc nhỏ của Anil rồi bỏ vào một chiếc túi xong rồi ra về, vì là điều tra gấp nên mẫu xét nghiệm được đưa đi thực hành nhanh chóng và kết quả là chín mươi chín phần trăm.
- Nàng lúc này nói sự việc cho gia đình nghe họ ngồi lại trấn an nàng, Nita lại vỗ vai nàng an ủi không sao đâu chắc là nhầm lẫn, nàng ngồi ủ rũ không nói chuyện gì hết. Rồi cuộc điện thoại đã đến:
- Mẫu xét nghiệm của nạn nhân đã có, tỉ lệ có cùng huyết thống là chín mươi chín phần trăm, tử thi cũng không có dấu hiệu bị giết hại xin mời cô đến nhận xác lo hậu sự!
- Nàng nghe xong như lùng bùng lỗ tai, nàng lúc này nước mắt đã rơi không biết là bao nhiêu.
- Nàng khóc trong sự tức tưởi không thành tiếng, cả nhà từ đầu tới cuối không nghe được cuộc nói chuyện, Heng lo lắng hỏi:
-Becky cô chủ sao rồi?
- Nàng khóc càng to hơn nói ra từng chữ nghẹn ngào trong nước mắt:
-Chị ấy chết rồi!