Sương lam
♱
Đã rất lâu rồi Lee Sanghyeok không thức thâu đêm đến sáng.
Hắn yên lặng ngồi dựa vào ghế gaming, đôi mắt sắc lạnh nhìn đồng hồ trên tay.
Tám giờ năm mươi lăm phút.
Mặt trời chậm chạp không chịu ló rạng. Lee Sanghyeok thậm chí còn chẳng thể đoán biết nổi liệu bầu trời đang trong veo hay xám xịt, bởi trong mắt hắn, phía bên ngoài ô cửa kính chẳng có gì ngoài một màn sương màu xanh thẫm.
Hắn cảm giác như bản thân đang rơi vào ảo cảnh. Sương mù xanh lam lượn lờ giống như khói bốc lên từ âm ti địa ngục. Nó mang vẻ mộng ảo làm hắn không phân biệt nổi thực hư, lại giống như thứ thuốc kịch độc đày ải con người vào chỗ chết.
Toà nhà T1 đã đóng kín, thế nhưng Lee Sanghyeok thừa biết, bọn hắn chạy đằng trời cũng không thoát khỏi màn sương lam trước mặt mà ngược lại, từng khung cửa đóng chặt chẳng khác gì một ngục giam kiên cố nhốt bọn họ lại. Màn sương ấy rồi sẽ len lỏi vào từng ngóc ngách, và chẳng mấy chốc sẽ ngấm vào máu, thấm thật sâu vào từng tế bào trên cơ thể bọn hắn.
Giống như người tù chờ đợi án tử, thế nhưng Lee Sanghyeok lại bình tĩnh đến lạ thường. Phía dưới chân hắn, Choi Wooje ngoan ngoãn co người ngủ cạnh Moon Hyeonjoon. Lee Minhyeong sau hai đêm không chợp mắt rốt cuộc cũng không chịu được mà mệt mỏi thiếp đi. Chỉ có một mình hắn là còn thức, im lặng chịu đựng cơn nóng rát như có hàng ngàn con trùng đang gặm nhấm cơ thể.
Khuôn mặt hắn tái nhợt vì đau đớn, mồ hôi lạnh chảy dọc theo từng đường gân xanh nổi lên trên trán. Lee Sanghyeok nhắm mắt, trong lòng không kìm nổi một tiếng thở dài.
Có lẽ màn sương mù này chứa kịch độc, khiến con người chết mòn, và hắn sẽ là người đầu tiên chết đi hoặc biến thành quái vật.
À không, hình như là người thứ hai, sau Ryu Minseok không rõ tung tích. Mà trong hoàn cảnh thế này, có lẽ nó cũng lành ít dữ nhiều...
Lee Sanghyeok chống đỡ cơ thể yếu ớt, cắn răng bước ra khỏi phòng tập. Hắn khoá thật chặt cửa phòng, lại chèn thêm một chồng ghế rồi mới chậm chạp đi về phía phòng stream riêng của mình. Trước khi mất hết sức lực ngã xuống, hắn đã kịp khoá trái cửa, tự tự trói tay mình vào tường.
Trước mặt Lee Sanghyeok là màn hình tinh thể lỏng đang phát bản tin của Đài truyền hình Quốc gia. Phóng viên mặc đồ bảo hộ đứng trong trường quay đưa tin rằng các Nhà khoa học đo được nồng độ Dioxine cực cao trong không khí, dễ gây đột biến sinh học ở động thực vật và con người. Chính phủ những ngày qua đã ghi nhận trường hợp biến dị ở người. Video minh họa không dài lắm, chỉ vỏn vẹn vài chục giây nhưng cảnh tượng nhân loại mất hết lí trí với cơ thể vặn vẹo dị dạng đang nổi điên tấn công đồng loại mình khiến hắn bần thần cả người.
Lee Sanghyeok thử động cổ tay, sợi dậy thừng thít rất chặt, vách tường cứng rắn vững chắc khiến thân thể hắn không thể di chuyển dù chỉ một li. Hắn vốn là người nâng niu cổ tay mình hết mực, thế mà hôm nay phần cơ thể hắn trân trọng nhất đang bị cố định lại, lớp da mỏng ma sát với sợi dây tạo thành những vết xước rớm máu. Hắn đau lòng muốn chết, thế nhưng không sao cả.
![](https://img.wattpad.com/cover/354796083-288-k837506.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
| 00:00 ☀️ Guria | 2055
Fanfiction𝟮𝟬𝟱𝟱 (𝙢𝙤̂́𝙘 𝙩𝙝𝙤̛̀𝙞 𝙜𝙞𝙖𝙣): năm xảy ra sự kiện toàn cầu biến dị; năm Trái Đất tận thế. 𓆝 𓆟 𓆞 𓆝 𓆟 𓆝 𓆟 𓆞 𓆝 [𝐆𝐢𝐨̛́𝐢 𝐭𝐡𝐢𝐞̣̂𝐮] ᯓ 𝐓𝐞̂𝐧 𝐭𝐫𝐮𝐲𝐞̣̂𝐧: 2055 ᯓ 𝐓𝐚́𝐜 𝐠𝐢𝐚̉: Mật Mật đáng iu ᯓ 𝐓𝐡𝐞̂̉ 𝐥𝐨𝐚̣𝐢: sinh tồ...