Chap 46: Tìm kiếm (1)

3.2K 153 6
                                    

Chap 46: Tìm kiếm 1

Bảo Ngọc và Trọng Kỳ được đưa lên một chiếc xe, trói hai tay hai chân lại. Chiếc xe đi thẳng ra ngoại ô thành phố, đến một nhà máy cũ đã bỏ hoang thì dừng lại. Chúng đưa Thiên Kỳ và Bảo Ngọc đến một phòng giam, lúc này hai người còn trong trạng thái hôn mê.

Một người con trai bước vào nhìn Trọng Kỳ một lượt rồi lại bước đến bên Bảo Ngọc, đưa bàn tay vuốt mái tóc của cô, vẻ rất hài lòng với mọi thứ, anh nhếch mép nói:

-Rất tốt, mọi thứ đã đi đúng kế hoạch của tao. Tụi bây làm rất tốt, tao sẽ trọng thưởng. À nhớ chăm sóc hai người này cẩn thận nhất là cô gái, nếu cô gái ấy có mệnh hệ gì thì đừng trách sao tao độc ác....

Nói rồi, người con trai đó xoay người bước đi. Hai tên đàn em cúi đầu chào, đến khi người khi đi khuất bóng thì mới dặn dò người canh chừng rồi cũng bước đi....

Thuốc mê cuối cùng cũng hết tác dụng, Bảo Ngọc dần dần tỉnh lại. Cô nhíu mày cố gắng nhìn rõ đây là ở đâu, một căn phòng cũ, xem ra đã bị bỏ hoang từ lâu nên tường có rất nhiều vết nứt rong rêu bám thành từng mảng. Cũng may, Bảo Ngọc là dân quê, những con vật này đã trở nên quen thuộc rồi nên chả sợ mấy. Chứ nếu gặp phải một cô gái thành thị mà trong hoàn cảnh như cô, chuột gián bò đi lại như đi xem hội chắc đã ngất xỉu tự đời nào rồi. Cô khẽ động đậy thì phát hiện hai tay hai chân mình đã bị trói.

"Chết thật! Trói chặt như thế thì làm sao thoát đây. Nhưng mà tại sao mình ở đây nhỉ? A đúng rồi, mình bị ai đó đánh thuốc mê lúc đang đi cùng với Trọng Kỳ....Trọng Kỳ ? Cậu ấy đâu rồi?"

Bảo Ngọc đảo mắt nhìn. Trọng Kỳ đang nằm bất tỉnh phía góc phòng, mặt bê bết máu, chiếc áo sơ mi trắng thấm đẫm máu của anh. Bảo Ngọc hốt hoảng, vội cố gắng đứng dậy nhảy đến chỗ Trọng Kỳ. Sau bao nhiêu khó khăn mém té dập mặt mấy lần thì cuối cùng cô cũng đến được kế bên Trọng Kỳ. Trọng Kỳ có vẻ bị thương rất nặng, mất rất nhiều máu, trong cơn mê cô còn nghe anh khẽ gọi tên ai đó, có vẻ người đó rất quan trọng với anh thì phải. Bảo Ngọc xoay người lại nhặt một mẩu chai vỡ gần đó, cô khéo léo cứa vào sợi dây thừng. Nhưng vì sợi dây khá chắc, nên cô phải mất một thời gian mới có thể cắt đứt.

Khẽ lay Trọng Kỳ, may mắn là khi Bảo Ngọc gọi Trọng Kỳ đến lần thứ tư thì anh bắt đầu cử động và sau đó thì tỉnh lại. Trọng Kỳ nhìn thấy Bảo Ngọc đang trước mắt mình, thì nở một cười nhẹ, hỏi:

-E..m có sao không, Bảo Ngọc? Có...có bị thương ở đâu không?

Bảo Ngọc thực sự bất ngờ trước câu hỏi của Trọng Kỳ, cô không ngờ trong tình thế như thế này, anh bị thương nặng như thế mà vẫn còn có thể hỏi thăm, lo lắng cô có sao không. Vậy mà lâu nay, Bảo Ngọc cứ tưởng anh là một kẻ đào hoa chỉ thích quan tâm đến những cô gái đẹp chứ không đời nào để ý đến những người con gái bình thường, quê mùa như Bảo Ngọc chứ. Bảo Ngọc nở nụ cười, nhìn anh với ánh mắt dịu dàng nhất từ trước đến giờ:

-Tôi không sao? Trái lại là anh, vết thương mới rồi lại vết thương cũ chúng thi nhau chảy máu kìa! Anh ngồi yên đi để tôi xem vết thương cho.

Chuyện tình giữa 4 hotboy và cô nàng cá tínhNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ