Trời vừa sáng, Bạch Chỉ bắt đầu giúp chuẩn bị cho Tiểu Yêu, A Niệm giúp Tiểu Yêu mặc hỷ phục, Vương Mẫu lấy lược ngọc chải tóc cho Tiểu Yêu.
"Ta thật hi vọng hôm nay mẫu thân con có thể nhìn thấy con, con thật xinh đẹp." Vương Mẫu ân cần nhìn Tiểu Yêu, hốc mắt trở nên ươn ướt.
Tiểu Yêu đứng dậy xoay người nhìn Vương Mẫu với mái tóc trắng trước mặt ôm lấy bà "Sư phụ..."
Vương Mẫu vỗ vỗ lưng Tiểu Yêu, cười nói: "Mau chuẩn bị đi, tân lang sẽ sớm tới đón con về."
Tương Liễu mặc một bộ hỷ phục tân lang màu đỏ viền chỉ bạc thêu hoa do Tiểu Yêu chăm chút thêu từng mũi chỉ, y phục đỏ phù hợp với khuôn mặt của một kẻ lãng tử, nhưng hắn lại có khí chất lạnh lùng và xa cách, khoác lên người lại tuấn mỹ vô song tươi tắn lạ thường
Cộng Công cũng mặc áo bào màu đỏ sậm, bầu không khí trong doanh trại Thần Vinh tràn ngập niềm vui, khắp nơi đều có thể nhìn thấy hoa lụa đỏ, Cộng Công thậm chí còn cho người trải thảm đỏ đến biên giới trấn Thanh Thủy, những người lính mặc trang phục giản dị, nấu các món ăn ngon thường được nấu trong tiệc cưới của người dân Thần Nông quốc và phục vụ rượu. Dù bận rộn nhưng mọi người đều nở nụ cười vui vẻ từ tận đáy lòng. Ngay cả Mao Cầu cũng đeo một bông hoa màu đỏ tươi quanh cổ. Nếu Mao Cầu không tuyệt vọng chống cự, Cộng Công còn muốn buộc một bông hoa lớn màu đỏ kèm những dây vải đỏ kết thành những dây hoa lên đuôi nó.
Cộng Công vỗ vỗ vai Tương Liễu: "Đã đến lúc đi rồi, mau đi đón Tiểu Yêu trở về."
Tương Liễu gật đầu, trong mắt tràn đầy ý cười: "Mao Cầu, chúng ta đi thôi."
Toàn thân Tương Liễu căng thẳng, căng thẳng vẫn không giảm bớt cho đến khi tới Ngọc Sơn nhìn thấy Tệ Quân và Liệc Dương đang tươi cười. Tệ Quân mỉm cười vỗ vỗ bờ vai căng thẳng của hắn: "Yên tâm đi, tân nương đang đợi ngươi ở bên trong."
A Niệm đỡ Tiểu Yêu bước ra khỏi phòng
Trên người Tiểu Yêu đang mặc hỷ phục đỏ tươi dài đến sàn vô cùng lộng lẫy, áo ngoài dài tay bằng vải gấm thêu hoa văn đôi Uyên Ương và quả thạch lựu tốt lành ở mép váy, và một chiếc thắt lưng thêu buộc quanh eo vừa phải tôn lên vòng eo tinh xảo. Đầu nàng đội mũ phượng đính ngọc trai, khuôn mặt nàng sạch sẽ, chỉ có đôi môi điểm thêm chút son lúc này đỏ mọng như những cánh hoa hồng đang ngại ngùng khép hờ, trên trán lại có sẵn vết bớt hoa đào kiều diễm, nàng thực sự xinh đẹp hơn cả những đóa hoa đào đọng lại sương xuân, thanh tú hơn cả hoa thu hải đường nằm bên mặt nước mùa thu.Tương Liễu hồi lâu vẫn chưa lấy lại tinh thần, ngơ ngác nhìn Tiểu Yêu mảnh khảnh xinh đẹp tuyệt trần trước mặt, A Niệm ở bên cạnh mỉm cười nói: "Đừng xem nữa, mau đón chị ấy quay về đi, Anh rể. Từ nay trở đi tất cả là của huynh, huynh muốn xem gì thì xem."
Tiểu Yêu ngượng ngùng trừng mắt nhìn A Niệm, A Niệm che miệng cười lớn. Vương Mẫu mỉm cười nhìn hai người: A Hành, ta không biết việc này đúng hay sai, nhưng nhìn hai chúng nó bây giờ yêu thương nhau vui vẻ, xem ra tương lai là đúng hay sai điều không còn quan trọng.
BẠN ĐANG ĐỌC
SƠ TÌNH TA KHÔNG PHỤ NỖI TƯƠNG TƯ (Đã Hoàn)
FanfictionMột lạng tương tư, hai lạng rượu.... Ra mới có thể đem tình ái nói ra. Năm cân thương nhớ, một biển yêu.... Ta mới có thể cùng người tương ngộ