Chương 100: Tần Nhiễm và Tần Ngữ cách biệt một trời

1.7K 46 2
                                    

Chương 100: Tần Nhiễm và Tần Ngữ cách biệt một trời (2)

Editor: Đào Hi Hà

Beta: Rydie

Phản ứng này của Tần Ngữ hơi lớn.

Lâm Kỳ có chút khó hiểu: "Ngữ nhi?"

Tần Ngữ vội vàng cầm đũa, mất tập trung mím môi cười cười, "Con có hơi bất ngờ, không ngờ chú Phong còn có em gái."

Cô ta không tài nào mà ngờ được, Tiền thiếu mà cô ta cho rằng không thu hút chút nào lại có quan hệ với Phong Lâu Thành.

Nhìn biểu cảm của Lâm Kỳ và Lâm Cẩm Hiên, thân phận của vị Tiền thiếu kia sợ là cũng không thua kém Phong Từ.

Trong lòng Tần Ngữ rất loạn.

Vì sao vận may của Tần Nhiễm luôn tốt như vậy?!

"Phong tổng là nữ cường nhân", Lâm Cẩm Hiên bình đạm nói, "Con trai và chồng của bà ấy đều sống ở thành phố Vân, chắc bà cũng đã gặp rồi, chính là Tiền Cẩn Úc."

Tần Ngữ nhìn Ninh Tình theo bản năng, Ninh Tình cầm đũa ngồi sững sờ trên ghế.

Nói đến đây, Lâm Cẩm Hiên nhăn mày buông đũa: "Ba, Phong tổng hỏi thăm Nhiễm Nhiễm hộ con trai bà ấy à?"

Lâm Kỳ hơi gật đầu, ông ta biết lo lắng của Lâm Cẩm Hiên, "Chuyện này ba biết rồi, con đừng làm gì."

Mọi người trên bàn đều có chút mất tập trung.

Ninh Tình có điểm khác thường, Lâm Kỳ đã thấy.

Ăn cơm xong, ông ta đứng dậy, trầm giọng nói với Ninh Tình, "Bà đi vào phòng đọc sách nói chuyện với tôi chút."

**

Tần Ngữ trở về phòng luyện đàn violon.

Nhưng lại không có tâm trạng gì, nghĩ đến chuyện của Tiền Cẩn Úc cô ta lại bực bội.

Trước đây là bởi vì nghĩ ở thành phố Vân chưa từng nghe đến dòng họ Tiền này nên mới xen vào, ai biết tìm ừa một người mà lại có quan hệ với Phong Lâu Thành.

Nhìn có vẻ còn là người ở thủ đô nữa.

Cô ta bực bội tức tối.

Tùy tùy tiện tiện tìm một tên họ Tiền không ai biết, vậy mà lại là nhân vật có thể sánh với Phong Từ, sao cô ta không có vận may như vậy chứ?

Tần Ngữ vừa bực bội vừa không che giấu được sự ghen ghét.

Ngay lúc này, điện thoại trong túi vang lên.

Cúi đầu nhìn, số di động không phải số địa phương.

"Dạ ba?" Tần Ngữ nhăn mày, nhưng giọng nói vẫn ngoan ngoãn, "Hai ngày bữa ba đến thành phố Vân, sẵn tiện thăm con? Được ạ, chúng ta gặp ở chỗ cũ."

Nói thêm vài câu liền cúp điện thoại.

**

Buổi tối Trình Tuyển mời Tiền đội trưởng ăn cơm.

Ông ta đến thành phố Vân cũng mang trong mình nhiệm vụ.

Tuy rằng Tiền đội trưởng lạnh lùng, nhưng trước khi đến có thể đã có người dặn dò chỉ điểm, thái độ với Trình Tuyển khá tốt. Mặc dù hơi ít nói, nhưng nhìn ra được sự cung kính.

[EDIT] Phu Nhân Lại Rơi Áo Choàng RồiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ