Nói xong quay đầu nhìn những người khác, bộ dạng như điếc không sợ súng, dùng giọng điệu cổ quái nói chuyện:"Các người còn chưa biết tin này đi? Tô Yên phải gả cho người khác để về thành, bạn của cha cô ta có đứa con trai, còn công tác ở tòa thị chính, chỉ cần Tô Yên đồng ý gả cho hắn, cô ta liền có thể trở về thành, cùng chúng ta không giống nhau, nói không chừng lần này về nhà là có thể kết hôn..."
Tô Yên không nói chuyện, sắc mặt cực kỳ khó coi.
Những người khác nghe xong lời nói của Hàn Lệ Lệ, theo bản năng đều an tĩnh lại, xoay đầu nhìn lén Tô Yên.
Về thành, vào lúc này đối với bọn họ mà nói đều là ý tưởng xa vời, vốn tưởng rằng mọi người đều giống nhau, lại không nghĩ tới trong số họ có một số người có thể quay về.
Chỉ có Lâu Tư Bạch, đôi đũa trên tay khựng lại một chút, sau đó dường như không có chuyện gì xảy ra, tiếp tục cúi đầu ăn cơm.
Ngoại trừ tay không thể khống chế được, có chút run rẩy, còn lại nhìn không có gì bất thường.
Hàn Lệ Lệ vẫn đang nói, nói được vài câu thì đôi mắt đỏ lên, cuối cùng úp mặt xuống bàn bật khóc:"Dựa vào cái gì? Dựa vào cái gì cô có thể về thành? Chỉ bởi vì gia cảnh của chúng tôi không bằng cô sao? Không phải đều là thanh niên tri thức sao, cô còn không có làm ruộng giỏi như tôi đâu...huhu..."
Lời này vừa phát ra, mọi người đều không ai lên tiếng.
Cũng chính vào lúc này, Lâu Tư Bạch đột nhiên đứng lên, cầm chén đũa rời đi.
Cơm nước xong, Tô Yên đi phòng bếp rửa chén, hôm nay là ngày cô cùng Lâu Tư Bạch nấu cơm, nhưng gần nhất quan hệ giữa cô cùng Lâu Tư Bạch có chút không tốt, cho nên đều là phân công hợp tác, hoặc là hắn nấu cơm cô rửa chén, hoặc là cô nấu cơm Lâu Tư Bạch rửa chén.
Nhưng lúc cô đi vào phòng bếp, Lâu Tư Bạch đã rửa được một nửa, Tô Yên do dự một chút liền đi qua, mở miệng nói:"Tôi làm cho."
Lâu Tư Bạch không có tránh ra, động tác trên tay ngừng trong chốc lát, sau tiếp tục lau rửa, một lát sau mới đột nhiên hỏi một câu:"Khi nào đi?"
Tô Yên không biết vì sao hắn lại hỏi điều này, cũng không có giấu giếm, nói thẳng:"Ngày mốt."
Lâu Tư Bạch nhẹ nhàng ừ một tiếng.
Tô Yên không nói chuyện, cũng không có rời đi, liền đứng ở một bên nhìn hắn rửa chén, cuối cùng dường như cảm thấy quá yên tĩnh, nhịn không được hỏi một câu:"Lúc trước anh hỏi tôi có thích Văn Tuyết Thanh hay không là để làm gì?"
Cô cũng không biết vì sao lại đột nhiên hỏi câu này, kỳ thật Hàn Lệ Lệ nói cũng không sai, mục đích của lần cô trở về này là dự định đi gặp mặt con trai của bạn cha Tô, nếu đối phương khá tốt, cô khả năng thật sự sẽ đồng ý gả chồng, duyên phận là không thể nói trước, có lẽ người đó chính là một nửa kia của cô cũng nói không chừng.
Tô Yên cũng không biết chính mình đang chờ mong điều gì, đây có lẽ là lần cuối cùng cô chủ động.
Nhưng câu trả lời của Lâu Tư Bạch là im lặng, một câu cũng không nói.
Hắn cũng nói không nên lời, việc Tô Yên có thể về thành là chuyện tốt, hắn không có cách nào, cũng không có lập trường đi ngăn cản cô.
Đây là kết quả hắn đã sớm nghĩ đến, chỉ là không nghĩ tới sẽ đến nhanh như vậy.
Tô Yên không thấy hắn trả lời, mím môi, tựa hồ suy nghĩ cẩn thận điều gì, nhìn hắn một cái rồi xoay người rời đi.
Vào sáng sớm ngày mốt, khi trời còn chưa sáng Tô Yên đã thức dậy, bên ngoài vẫn còn tối om, cô mò mẫm đi vào phòng bếp nấu chén mì, mì đã được làm sẵn vào ngày hôm qua, còn làm thêm mấy cái màn thầu, để dành ăn trên đường.
Ăn xong mì, lại đổ một bình nước sôi để mang theo bên người, sau đó trở về phòng sắp xếp đồ đạc, khoác lên chiếc áo bông lớn, đeo mũ cùng bao tay, xách theo một cái túi lớn liền lặng lẽ đi ra cửa.
Tưởng rằng mọi người đều ngủ say, nào biết cô vừa bước ra khỏi phòng liền nhìn thấy Lâu Tư Bạch đang đứng ở cửa nhà chính, hắn nhìn thấy cô ra tới, tiến lên một bước cầm cái túi trong tay cô, nhỏ giọng nói một câu:"Đi thôi, tôi tiễn cô."
Nói xong liền đi ra ngoài.
BẠN ĐANG ĐỌC
Thập Niên 70: Nữ Phụ Tìm Đường Chết (Phần 2)
Roman d'amourNgủ một giấc đã thấy mình xuyên đến thập niên 70 thành thanh niên trí thức xuống nông thôn làm ruộng, Tô Yên có chút khó thích ứng, hoàn cảnh nghèo khổ đói khát, lao động vất vả, đặc biệt là còn phải đối mặt với nhóm xã viên của đội sản xuất ...... ...