Rời khỏi phòng lúc Lisa đã ngủ say, lại nhìn thấy Alice đang đợi nàng ở hành lang. Chaeyoung bĩu môi chán nản, thế là phải chuẩn bị đi đến quán bar chết tiệt thật sao?
Chaeyoung về phòng học theo chị gái tìm một bộ áo da cùng bốt đen mang vào, không thích mấy nhưng xem ra cũng khá hợp.
Alice dẫn nàng đến một quán bar sang trọng, ở tầng hai tập họp đủ mọi loại tài phiệt già, trẻ, nam, nữ. Trong khi chị gái tiếp rượu không ngừng thì nàng lại ngồi một góc chán nản.
Jisoo đẩy cửa bước vào, nhìn Chaeyoung đang chán đời thì liền đến chỗ nàng.
-" Park tiểu thư sao lại chán nản như thế?"
-" Chị biết em không thích chỗ này mà, xem kìa, mấy gã đàn ông bàn bên đó cứ nhìn về chỗ em, thật khó chịu. Chị hai thì cứ uống mãi thôi."
Jisoo ngồi vắt chân trên ghế khẽ nhấp một ngụm rượu.
-" Xem ra ở đây không có ai hợp với em. Phải rồi, còn Daewon thì sao, đi chơi cùng cậu ta vui vẻ chứ?"
Chaeyoung lắc đầu.
-" Em còn tưởng bọn em rất hợp nhưng thật ra lại không phải vậy"
Jisoo khẽ cười, tiểu thư nhỏ nhà họ Park đúng thật là khó tính quá, cả việc tìm bạn cũng phải kén chọn.
-" Nếu ở đây thấy chán như vậy, tôi dẫn em đến một nơi"
Chaeyoung mừng còn không kịp, thoát khỏi chỗ ồn ào đầy mùi rượu này là mơ ước lớn nhất hiện tại của nàng.
Jisoo ra hiệu với Alice ở xa rồi đưa Chaeyoung rời khỏi quán bar.
Vẻ mặt điềm đạm của Jisoo là điều khiến Chaeyoung luôn cảm thấy an toàn, bọn nhà giàu thiếu gia còn lại đều là những tên đểu cán, bịp bợm. Cũng không biết từ lúc nào nàng lại thấy mình như có thêm một chị gái.
Jisoo đưa nàng đến một con hẻm ít người, bên trong là một cửa hàng làm đồ gốm nhỏ. Chaeyoung thấy cái gì cũng lạ lẵm, không ngờ ở giữa lòng thành phố lại có một nơi yên bình đậm nét truyền thống thế này. Nàng thích thú mà ngắm ngía.
-" Chúng ta đến đây làm gì thế?"
-" Gặp một người"
Chaeyoung nghe thấy thế thì ngó vào trong, phát hiện bà chủ là một cô gái trẻ, nàng liền ôm lấy cánh tay Jisoo.
-" Đến gặp chị dâu à?"
Jisoo bỗng đen mặt nhưng không giải thích cũng không phân trần.
-" Bà chủ, hàng tôi đặt đã có hay chưa?"
Cô gái kia nghe thấy thì chậm rãi bước ra, phong thái lạnh lùng điềm tĩnh lại có phần rất đanh, dưới lông mày bên trái điểm một nốt ruồi trông thật cuốn hút.
Chaeyoung nhìn không rời mắt, nhất thời đánh giá người này dung mạo không tầm thường.
Cô gái lấy ra một chiếc bình, đẹp đến mức khiến Chaeyoung sáng mắt, Jisoo cũng thấy rất hài lòng.
Mơ ước bấy lâu của Chaeyoung chính là có thể tự làm một vài thứ bằng gốm vì thế nàng đối với cô gái có tay nghề cao siêu trước mặt chính là muôn phần ngưỡng mộ.
BẠN ĐANG ĐỌC
[ Lichaeng] Hướng Dương Của Em Hoa Hồng Của Tôi
Random" Tôi nhặt được cậu ấy trong bộ dạng thê thảm đến mức chẳng còn nhìn ra đó là một con người. Đầu cậu ấy toàn là máu và trên người đầy vết chấm đỏ bởi cơn sốt phát ban. Cái người mang trên mình nhiều dấu vết của nổi đau ấy, tôi muốn bảo vệ cả đời. Yê...