10

209 16 0
                                    

Trong quán mát lạnh, thiết kế của cả không gian lại hơi tối màu, dễ dàng khiến người ta có cảm giác buồn ngủ. Lisa ngồi dựa vào cửa sổ, ánh nắng bên ngoài chiếu vào ôm trọn lấy cô.

Cô ngước mắt, trộm nhìn Jungkook.

Một nửa mặt của anh phơi dưới nắng, sau lưng anh tựa vào sô pha, cánh tay dài vắt ngang thành ghế, đôi mắt sâu hun hút như ẩn chứa thứ cảm xúc mà cô nhìn không hiểu.

Tầm mắt hai người chạm nhau, Lisa lẳng lặng nghiêng đầu, lại nhìn ra ngoài cửa sổ, mãi lâu sau mới nói một câu: "Nhìn không ra, anh mà cũng có người để thích."

Cô nghĩ, trong tám năm nay, anh từng gặp ai, từng ở bên ai rồi.

Nhìn anh, trong lòng cô không thể phân rõ được là cảm xúc gì, như kiểu người mình yêu thầm bao nhiêu năm bỗng dưng lại thích người khác, dù không muốn nhưng vẫn có chút buồn bã.

Thấy cô không đáp lời, Jungkook liền gọi: "Lisa..."

"Gì?" Lisa nhìn anh.

Yết hầu Jungkook trượt lên trượt xuống mấy lần, mãi sau mới hỏi ra được một câu: "Em không hỏi xem đóa hoa đào kia là ai à?"

"Không có hứng thú.", Lisa nhấp một ngụm cà phê, "Cũng đã mấy năm không gặp rồi, chẳng ai lại để mình cô đơn cả."

Jungkook nhếch khóe miệng, yết hầu nhấp nhô, anh khẽ cười lạnh một tiếng rồi im lặng không nói nữa.

Buổi tối, lúc trở về, Jinah lăn ra ngủ say tít. Ăn xong bữa tối, Lisa chợt cảm thấy hơi váng đầu, có lẽ là do đi nắng cả buổi, thế nên cô rửa mặt rồi lên giường nằm nghỉ luôn.

Đến nửa đêm, đầu vẫn ong ong đau nhức, Lisa ấn huyệt Thái Dương rồi xốc chăn lên, xuống giường, lục trong vali được lọ thuốc giảm đau. Phát hiện không có nước, cô đành cầm thuốc theo, mở cửa đi xuống lầu.

Lisa uống một viên thuốc giảm đau, cảm giác đau đầu giảm đi một chút. Cô đặt hộp thuốc giảm đau lên bàn, có lẽ do cơn đau nên đầu cô đổ đầy mồ hôi, mấy lọn tóc rũ bết trên trán. Môi cô hơi tái, cô thử nuốt nước bọt, cảm thấy cổ họng hơi khô, cô lại uống thêm một ngụm nước nữa.

Lúc đặt cái cốc xuống, tay cô không cẩn thận, làm cái cốc rơi thẳng xuống bàn. Cũng may là không vỡ, chỉ gây ra tiếng động hơi mạnh một chút mà thôi. Lisa lập tức nhìn quanh bốn phía, sợ đánh thức người khác.

Đáng tiếc là không kịp.

Cô nghe thấy tiếng mở cửa và tiếng bước chân rất khẽ, giữa gian phòng trống trải và giữa màn đêm yên tĩnh, tiếng động đó lại càng rõ ràng hơn.

"Tạch ——", đèn bật.

Ánh đèn sáng trắng rọi chói mắt, đặc biệt là với người vừa mới tỉnh ngủ như Jungkook. Anh vô thức nghiêng đầu, bàn tay giơ lên che trước mặt, vài giây sau, đợi quen được với ánh sáng, anh mới bỏ tay xuống.

Cổ họng anh khô khốc, cái cảm giác nhâm nhẩm đau này lại xuất hiện. Anh liếm môi, yết hầu trượt lên xuống, uể oải đứng cạnh quầy bar hỏi Lisa, "Sao còn chưa ngủ?"

Lisa còn chưa kịp trả lời thì Jungkook đã hỏi cô: "Đói à?"

Anh vừa mới tỉnh ngủ, đầu óc còn chưa linh hoạt hẳn, nghĩ gì hỏi nấy.

"Muốn ăn gì?", Jungkook quay đầu, mái tóc bù xù, vạt áo ngủ xám tro hơi xếch lên để lộ ra một mảng bụng màu mạch nha. Lisa bối rối rời tầm mắt đi.

Jungkook mơ mơ màng màng đi vào phòng bếp, trông có vẻ như đang định lấy chảo để làm bữa khuya. Lisa vội hắng giọng, cố để giọng nói của mình như lúc bình thường, "Không phải, tôi chỉ xuống uống nước thôi."

Cô ngước mắt nhìn anh. Jungkook lúc này khác rất nhiều, ban ngày trông anh nghiêm chỉnh, lạnh lùng, dáng vẻ đúng kiểu "Ông đây không dễ dây vào đâu, ông đây không thèm để ý đến mày", đến giờ thì lại như một con cún, đầu tóc bù xù, mắt nhắm mắt mở, trên tay còn cầm cái chảo, nhìn thế nào cũng thấy đáng yêu...

Lisa kiềm chế nỗi kích động muốn ra vuốt tóc cho anh, cô xoay người đi lên lầu, "Tôi đi ngủ đây, anh cũng ngủ sớm đi."

Jungkook chép miệng, đang định trổ tài bếp núc thì bị cô gạt đi.

Chờ Lisa lên tầng, Jungkook mới đặt cái chảo xuống, định tìm ghế ngồi thì vừa hay nhìn thấy hộp thuốc cô để trên mặt bàn. Anh chớp mắt, nhíu mày nhìn hộp thuốc chằm chằm.

Lisa tóm chặt mép chăn, hai mắt trừng trừng nhìn lên trần nhà, một lúc lâu sau, cô nhẹ nhàng thở một hơi dài. Cô cảm thấy tâm trạng mình có chút bất ổn, cơ thể cũng không thoải mái, rõ ràng là thế.

Bóng đêm mông lung, ánh trăng len qua cửa sổ mà vào, đang lúc dòng suy nghĩ của Lisa trở nên hỗn loạn thì cô nghe thấy tiếng gõ cửa.

Trực giác cô mách bảo, đó là Jungkook, "Jungkook?"

"Anh đây.", giọng nói của Jungkook có vẻ đỡ khàn, "Mở cửa."

Đêm hôm, sợ làm ồn đến Jintak, Lisa ra mở cửa. Tóc Jungkook vẫn bù rù như cũ, hình như anh ăn kẹo thông họng, mùi kẹo thoang thoảng trong không khí.

Lisa nắm chặt then cửa, cô nhỏ giọng hỏi: "Sao đấy?"

"Cho em này.", Jungkook duỗi cánh tay ra, đưa bình giữ nhiệt màu đen cho Lisa.

Lisa không hiểu, đang định hỏi tại sao anh lại đưa bình giữ nhiệt cho cô thì bỗng nghe thấy một tràng bước chân. Đang lúc cô chưa kịp phản ứng, thì Jungkook đã chen chân vào, tiện tay đóng cửa lại.

Lisa: "..."

"Chắc là Jintak."

Love ShineNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ