111 PN: Kiếp trước.

1.7K 130 1
                                    

Giang Hoài đã vẽ rất nhiều thứ, trong giai đoạn đầu vẽ tranh, về cơ bản là vẽ mọi thứ, chỉ để phân biệt cái nào mình giỏi và cái nào không am hiểu, nên chủ đề mà khách hàng đề xuất là không quá đáng.
  
Chỉ là đối mặt với fan này, cậu cảm thấy đối phương phải là người nghiêm túc, yêu cầu cũng sẽ khá nghiêm khắc.
  
Trước khi vẽ, cậu phải nhiều lần xác nhận phong cách mà đối phương mong muốn.
 
Nhận được câu trả lời "Đều được.", Giang Hoài mới buông tay chân ra.
  
Cậu vẽ rất nhanh, ngày hôm sau là xong, sau đó đối phương cho địa chỉ và cậu gửi qua đường bưu điện.
  
Người bên kia yêu cầu điền là "Lục tiên sinh".
  
Địa chỉ cũng ở cùng thành phố.
  
Giang Hoài nhìn thấy họ này, không khỏi nghĩ tới Lục Vô Túy, nhưng lại nhanh chóng gạt bỏ ý nghĩ này.
  
Lục Vô Túy làm sao có thể đặt cậu vẽ tranh?
  
Bọn họ không cùng một thế giới, Giang Hoài cũng không phải nổi danh trong giới thượng lưu, liên quan đến cậu chính là cuộc hôn nhân giữa Giang gia và Đào gia.
  
Vì ở cùng một thành phố nên bức tranh được gửi đến trong ngày.
  
Thế là Giang Hoài đã nhận được “người mua tranh” Lục tiên sinh, chắc là vừa tan sở và chụp bức tranh bức tranh con cừu trắng trong ánh hoàng hôn mờ ảo.
  
Hắn nói: [Nó rất đẹp. ]
  
Giang Hoài đã nhận được hàng nghìn lời khen trên mạng, nhưng chưa có lời khen nào trong số đó khiến cậu cảm thấy ngượng ngùng như bây giờ.
 
Cậu áp mu bàn tay lên má để tự làm mát bản thân.

Lần đặt tranh này như là bật một công tác kỳ diệu của Lục tiên sinh, hắn bắt đầu trò chuyện với Giang Hoài, chẳng hạn như giá của một bức tranh mà cậu vẽ có thể cao hơn, hay là Giang Hoài nên nghĩ ngơi trong ngày nghỉ.
 
Cũng may, vị Lục tiên sinh không đề cập đến lời nhận xét về “chồng” mà lần trước Giang Hoài thu hồi lại.
  
Đoán chừng là không nhìn thấy nó.
  
Giang Hoài nghĩ.
 
Cậu không phải là người có thể trò chuyện vui vẻ với người khác, thậm chí nhiều người còn cho rằng cậu phản ứng chậm và không đủ kiên nhẫn để lắng nghe cậu nói.
  
Nhưng ở trên mạng thì sẽ tốt hơn.
  
Hơn nữa, Lục tiên sinh khi nói chuyện cũng rất xuôi tay, thân thiện với fan nhưng không quá phận cuồng nhiệt, có lý trí của người bình thường.
  
Giang Hoài dần dần hình thành thói quen sẽ hỏi vị Lục tiên sinh ngay có thắc mắc gì.
  
Số lượng bài đăng trên nền tảng xã hội cũng giảm đi rất nhiều.

Cậu thấy mắt nhìn người của mình không sâu, đối phương thực sự rất thông minh, có một cái nhìn khác với mọi thứ.
  
Trên đời này có những chuyện phần lớn Giang Hoài không hiểu được, yêu cầu cậu phải tìm tòi lý thuyết, thực hành nhiều lần mới có thể hiểu được, Lục tiên sinh lại có thể đưa ra một lời giải thích mà cậu có thể hiểu được.
 
Mà bên kia, Lục Vô Túy cũng phát hiện, Giang Hoài quả thực khác người thường.
  
Ngay từ giây phút đầu tiên nhìn thấy Giang Hoài, hắn đã nhận thấy so với người bình thường, cậu có một đôi mắt quá ngây thơ và trong sáng.
 
Cậu không hòa nhập được với những người xung quanh.

Giống như một con cừu đi lạc vô tình đụng phải một bầy sói, rúc vào một góc và để cho ánh mắt của bầy sói bắn từ trên xuống dưới.
  
Cậu là người hề có tính công kích, đáng thương vô cùng và không có khả năng tự vệ.
 
Lục Vô Túy cũng là một trong những con sói, thậm chí còn hung dữ hơn.
  
Vì thế hắn không khỏi hướng về phía Giang Hoài hướng về phía trước một bước.
  
Khi định thần lại, hắn đã đứng cạnh Giang Hoài, dường như hắn có thể ngửi thấy một mùi hương dịu dàng nhẹ nhàng tỏa ra từ Giang Hoài, như mùi hương của những đám mây dưới ánh nắng.
   
Đêm đó, nhờ mùi hương này mà hắn ngủ ngon.
 
Trước đó, Lục Vô Túy không bao giờ nghĩ tới, thiếu gia Giang gia dám điền thông tin "có thể sinh con" lại là người như vậy.
 
Có lẽ là do người Giang gia to gan lớn mật viết vào.
  
Bản thân cậu có thể không biết gì cả.
  
Lục Vô Túy bất đắc dĩ nghĩ.

Em bé đáng yêu mềm mại gả cho tổng tài nóng nảy [ Trùng sinh ]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ