Chap 1

278 3 1
                                    



Chap 1



Eric vừa xốc bó củi khổng lồ lên vai, vừa đưa tay lên quệt mồ hôi trán. Mặt trời lúc này đang khuất dần sau ngọn núi, những tia nắng còn sót lại của ngày hè oi bức đang thi nhau nhảy xuống những cành cây, những tán lá xanh rờn của khu rừng vĩ đại. Eric mỉm cười, hôm nay quả là một ngày làm việc mệt mỏi với anh. Sau một thời gian dài làm việc quần quật và chăm chỉ, anh cũng không hề biết hoàng hôn đã tới từ lúc nào, đang khẽ khép lại cánh cửa của một ngày dài ..... Nhưng có hề gì, chẳng phải ngày mai mặt trời sẽ lại lên, và một ngày hè oi bức khác sẽ lại tới hay sao ?

Eric khoác bó củi lớn lên vai, lục đục bước chân trở về nhà. Anh vừa bước đi, vừa lấy chiếc khăn tay nhỏ nhắn ở trong túi ra, chấm lên những giọt mồ hôi lấm tấm trên người mình. Anh cố bước từng bước ra khỏi bìa rừng, anh muốn nhanh chóng được trở về nhà, nơi mà còn có rất nhiều việc khác đang chờ đợi anh ......


Eric Mun sống một mình tại một ngôi làng nhỏ cách khá xa kinh thành. Ba anh đã mất từ khi anh mới lên ba, còn mẹ anh thì cũng đã tái giá với người khác cách đây vài năm. Anh cũng đã trưởng thành, đã có thể tự quyết định cuộc đời của mình, nên anh cũng không muốn sống cùng với mẹ và người cha kế nữa. Anh trở về với vùng quê thanh bình cùng với người em họ của anh, Park Junjin, và bắt đầu xắn tay vào công việc đồng áng và kiếm củi bên bìa rừng. Và anh cảm thấy khá thoải mái với cuộc sống ấy, không bon chen, không xô bồ như cuộc sống ngoài kinh thành kia.


Đang thoăn thoắt từng bước chân trên đường trở về nhà, Eric chợt thấy một tiếng rên nhỏ ở phía trong rừng. Anh thấy ngờ ngợ, liền quay lưng lại về phía âm thanh ấy vừa phát ra. Nhưng ánh sáng nhập nhằng của quãng thời gian cuối ngày đã khiến đôi mắt anh dần trở nên mệt mỏi vì không thể trông thấy gì từ trong khu rừng ấy.

Anh dụi mắt, và khẽ thở dài. Sau một ngày làm việc mệt nhọc, giờ đây anh chỉ muốn mau mau được về nhà, để có thể nghỉ ngơi thoải mái và dưỡng lại sức. Có lẽ anh không nên chần chừ, nấn ná lâu ở đây nữa. Trời cũng sắp tối rồi, và anh cũng cảm thấy bất an với những loài động vật nguy hiểm hoạt động về đêm ở trong khu rừng này.

Đang định quay lưng để chuẩn bị bước đi tiếp, anh lại nghe thấy tiếng rên ư ử ấy đập khẽ lên tai anh một lần nữa. Anh khẽ rùng mình, tiếng rên ấy không giống như tiếng doạ nạt, mà nó khẩn khoản, run rẩy như đang kêu cứu anh .....

Không kịp nghĩ thêm gì nữa, anh liền ném mạnh bó củi trên vai xuống đất, và chạy ào về phía tiếng kêu ấy phát ra. Anh vừa cố căng mắt ra vừa dò dẫm tìm đường chạy tới đó, nếu không cẩn thận, chắc chắn anh sẽ dẫm phải những chiếc bẫy mà người dân đặt nơi đây để bẫy thú cho mà xem !

- Ư~ ..... ư~ ..........

Eric tiến gần hơn về phía tiếng kêu ấy. Âm thanh rên rỉ cầu cứu đập vào tai anh, khiến anh càng trở nên bồn chồn và lo lắng hơn nữa. Anh khẽ cúi xuống tán cây phía trước mặt, nơi âm thanh ấy phát ra. Và rồi đôi mắt anh liền trở nên sững sờ và hốt hoảng.

[Longfic][RicSyung] Destiny of loveNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ