Đến thủ đô Nairobi của Kenya, bởi vì kinh phí có hạn nên đoàn phim đã thuê một căn biệt thự cũ nát ở ngoại thành. Ban ngày Trần Nhược Khát tỉnh dậy, lấy nước đánh răng rửa mặt*. Thời tiết Nairobi vào tháng bảy vẫn còn khá thoải mái. Cậu sinh viên y đeo cái túi du lịch to đùng, gặp được người bản xứ thì dùng thứ tiếng Swahili sứt xẹo của mình để hỏi: "Cô gái bươm bướm?" (Đoạn này gốc là 要放过去一点泥沙水再接水刷牙洗脸, nhưng tui thiệt sự không hỉu cũng không luận ra được nên tạm giữ vế rửa mặt T-T)
Người bản địa tưởng hắn là một người điên. Hắn cũng đúng là điên thật.
Sau khi Trần Nhược Khát diễn xong, một mình vào nội thành đi dạo, cùng với người phiên dịch địa phương vào một quán vu sư. Thầy vu nhìn chằm chằm cậu ngồi xuống, đột nhiên điểm giữa mày cậu, nói: "Cậu có kiếp nạn đấy."
Người đó nói tiếp: "Muốn phá kiếp thì có thể mang hai cái vòng bạc của tôi đi."
Chị Hoa đi theo trợn mắt nói: "Giang hồ lừa đảo khắp thế giới đều dùng kịch bản này hết à?" Chị kéo Trần Nhược Khát ra ngoài.
Nhưng hôm sau về nước, Trần Nhược Khát lại quay lại tìm thầy vu kia mua hai cái vòng bạc. Thành vòng có khắc mấy dòng chữ cậu không hiểu. Cậu lại phải bay mười mấy tiếng về nước tham gia một talk show. Trần Nhược Khát ở trên máy bay nắm chặt cái vòng trong tay mà nghĩ, nếu kiếp nạn ấy là tai nạn trên không thì sao. Nếu bây giờ cậu rơi từ trên không xuống, thịt nát xương tan, những công việc kín mít trên lịch trình sẽ chẳng còn liên can gì đến cậu nữa. Nhưng máy bay bay rất vững, hạ cánh an toàn ở sân bay thủ đô.
Lúc Trần Nhược Khát ngồi trên xe đã có thợ trang điểm bổ sung lớp make up cho cậu rồi, Trần Nhược Khát tiếp tục đọc bản thảo phỏng vấn. Thợ trang điểm bỗng hỏi: "Anh Khát, anh bỏ cái vòng bạc trên tay xuống một lát nhé, không hợp với phong cách trang phục hôm nay lắm."
Trần Nhược Khát ngoan ngoãn tháo vòng bạc ra, đưa cho cô. Cậu nghĩ, như thế thì sẽ gặp kiếp nạn sao, xe sẽ mất không chế, hay lát nữa phòng phát sóng sẽ cháy. Bất kể là loại nào, bên cạnh cũng sẽ có người phải chết cùng cậu, thật sự không nên.
Trước khi vào phòng phát sóng, Trần Nhược Khát bỗng quay đầu đưa ví của mình cho David: "Trong đó còn một cái vòng bạc nữa."
David nghi ngờ hỏi: "Cần tôi giữ dùm à?"
Trần Nhược Khát nói: "Cần anh mang đến cho Hà Gia Hảo."
_
Hà Gia Hảo nhận được cái vòng tay bạc, David từ xe xuống, anh ta nói: "Tôi còn phải chạy về, cái này là anh Khát gửi cậu đấy."
Hà Gia Hảo ngây ngẩn cầm cái vòng nhìn một lượt, tiện đeo lên tay trái, rồi đi vào quán cơm.
Mấy hôm trước An Sở Sở giới thiệu một cậu trai cho Hà Gia Hảo làm quen, cũng là người địa phương, nhỏ hơn họ mấy tuổi, từng nghe nói về nhau, nhưng không quen thân lắm. Hà Gia Hảo đến nơi gặp mặt, cậu trai kia đã ở đó rồi, cậu ta mặc bộ âu phục dùng trong công việc. Hà Gia Hảo bỗng nhiên hơi rụt rè. Cậu đi vào nhưng chẳng biết phải nói gì. Hai người họ cứ ngồi cứng ngắc ở đó một lúc. Hà Gia Hảo ngẩng đầu, nhìn thấy nốt ruồi màu nâu trên mặt người kia, rất giống nốt ruồi của Trần Nhược Khát.
BẠN ĐANG ĐỌC
[HOÀN|ĐAM MỸ] PHIM CÂM YÊU THẦM - KHƯƠNG KHẢ THỊ
Romantizm[HOÀN|ĐAM MỸ] PHIM CÂM YÊU THẦM - KHƯƠNG KHẢ THỊ Tên Hán Việt: Ám luyến mặc phiến Tác giả: Khương Khả Thị Tình trạng: Hoàn 32 chương + 3 phiên ngoại Tình trạng edit: Hoàn Tag: Hiện đại, Công mắc trầm cảm x Thụ mặt trời nhỏ, song hướng thầm mến, chữa...