Khoảng một giờ đêm, cửa phòng bệnh được mở ra, Hứa Úc Liêm cởi giày cao gót ở cửa, lảo đảo đi về phía chiếc giường ở giữa phòng.
Hứa Ôn Giảo đang nằm ngủ nghiêng về phía cô, quay mặt ra cửa. Cánh tay dưới chăn ôm lấy chiếc gối của Hứa Úc Liêm, mùi hương quen thuộc khiến nàng có cảm giác an toàn.
Bên cạnh giường bệnh có một chiếc ghế, Hứa Úc Liêm bám vào lưng ghế rồi ngồi phịch xuống. Sắc mặt của cô đỏ bừng, tầm nhìn bị mờ đi vì say, mái tóc hơi lộn xộn, vừa nhắm mắt lại là sắp ngã xuống.
Nhưng ánh mắt của cô lại vô thức bị thu hút bởi Hứa Ôn Giảo.
Đầu giường có một chiếc đèn bàn, ánh sáng và bóng tối phác họa khuôn mặt đang ngủ yên tĩnh của Hứa Ôn Giảo, lông mày và lông mi đen mềm mại, sống mũi thẳng tắp và thanh tú, giống như một kiệt tác độc nhất vô nhị của Nữ Oa tạo ra.
Tình trạng sức khỏe của Hứa Ôn Giảo đang có chiều hướng tích cực. Bác sĩ nói rằng nàng có thể xuất viện và về nhà nghỉ ngơi nếu không có vấn đề gì sau khi kiểm tra vào cuối tuần.
Nhưng hơi thở của Hứa Ôn Giảo yếu hơn người bình thường và gần như không nghe thấy âm thanh nào.
Em ấy vẫn còn sống đúng không?
Hứa Úc Liêm chợt nảy sinh ra ý nghĩ này trong đầu, vừa hoảng hốt vừa sợ hãi.
Bộ não chậm chạp của Hứa Úc Liêm không thể điều khiển hành vi của mình. Cô duỗi đầu ngón tay bị gió đêm làm lạnh buốt và chạm vào gò má của Hứa Ôn Giảo. Cảm giác trên đó không có thịt mềm mềm, ngay khi cô chọc vào, nó chìm xuống và đâm vào một cái xương cứng.
Cô chạm vào mái tóc mềm mại của Hứa Ôn Giảo và bóp bóp đôi tai mềm mại của nàng.
Hứa Ôn Giảo khẽ nhíu mày. Nàng chợt bừng tỉnh từ trong cơn ác mộng, cảm thấy có người chạm vào mình và giơ tay tát đối phương theo bản năng mà không thèm nhìn người đó là ai.
Một tiếng "bốp" giòn giã vang lên.
Lực đánh của nàng không mạnh lắm nhưng lại khiến người nào đó cảm thấy xấu hổ cực kỳ.
Hứa Úc Liêm choáng váng, đầu óc ong ong, trong lòng cảm thấy uất ức không chịu nổi, chóp mũi đỏ bừng, che đi cái má vừa bị tát, hai mắt rưng rưng gần như sắp khóc: "Hứa Ôn Giảo, sao em lại tát chị?"
"Em không có biết đó là chị." Hứa Ôn Giảo kinh ngạc nhìn cô.
Khoảng mười hai giờ, Hứa Úc Liêm gửi tin nhắn cho nàng, cô nói rằng mình vẫn đang nói chuyện với đối tác ở bên ngoài, không thể về bệnh viện và có lẽ sẽ nghỉ qua đêm ở công ty. Hứa Ôn Giảo cũng không ngờ rằng đối phương sẽ đến cho nên nàng mới cảnh giác như vậy.
Nàng ngồi dậy, kéo Hứa Úc Liêm đang say khướt, ngẩng đầu lên và ngửi cái cổ đỏ bừng của đối phương.
Hứa Ôn Giảo cau mày.
Rượu, thuốc lá, nước hoa, mỹ phẩm . . .
Nhiều mùi hương khác nhau xộc vào mũi. Đây không phải là gặp gỡ ở một nhà hàng cao cấp, mà là một dịp giao lưu ở hộp đêm.
BẠN ĐANG ĐỌC
[BHTT] [FULL] Người Em Gái Ốm Yếu Luôn Tơ Tưởng Đến Tôi - Cố Nhân Ôn Tửu
Tiểu Thuyết ChungTác phẩm: Người Em Gái Ốm Yếu Luôn Tơ Tưởng Đến Tôi Tác giả: Cố Nhân Ôn Tửu Thể loại: Bách hợp, hiện đại, chiếm hữu, giả incest, 1×1, HE. Nhân vật chính: Hứa Úc Liêm × Hứa Ôn Giảo Độ dài: 101 chương (100 chương chính văn + 1 phiên ngoại) Translato...