Ôn Kiểu.
Đó là tên ban đầu của Hứa Ôn Giảo trước khi nàng đổi tên.
Từ Ôn mang nghĩa "ấm áp như ánh sáng của viên pha lê", còn Kiểu lại mang hàm nghĩa "sáng như ánh trăng dịu nhẹ".
Những năm này, ngay cả Hứa Kiều cũng chỉ nhớ gọi nàng là "Giảo Giảo", hai tiếng này làm cho người nghe liên tưởng một người con gái duyên dáng và quyến rũ.
Cái tên là một biểu tượng, một phép ẩn dụ, và là một phần không thể tách rời khỏi cuộc sống.
Cái tên này luôn luôn gắn liền với quá khứ của Hứa Ôn Giảo.
Trước đây thật lâu, Hứa Úc Liêm luôn gọi nàng là "Kiểu Kiểu", có vần nối tiếp và chuyển đổi, rất dễ nghe khi kết hợp với âm sắc trầm lắng của một đứa trẻ đang trong quá trình chuyển giọng.
Về sau, tất cả mọi người đều gọi nàng là Hứa Ôn Giảo. Hứa Úc Liêm cũng ngày càng quen gọi nàng bằng họ, thỉnh thoảng sẽ gọi nàng là Ôn Giảo một cách qua loa trước mặt Hứa Kiều.
Chỉ khác một chữ, thế nhưng đó lại là hai thái cực khác nhau.
Hứa Ôn Giảo cong môi dưới: "Không có. Làm sao em lại cảm thấy chị quấy rầy em được?"
Thấy nàng mềm không được cứng không xong, Hứa Úc Liêm gấp đến mức nhìn sang Hứa Thiến: "Mẹ, mẹ cho con ở với dì thì sao?"
Hứa Thiến suýt chút nữa đã bị Hứa Úc Liêm kéo xuống nước chết chung, cô ấy vội vàng vung nồi: "Đừng, đừng, dì ở căn hộ chung cư cho nên rất bừa bộn, không thích hợp với một đại tiểu thư như con đâu."
Ngay cả dì cũng bán đứng mình!
Hứa Úc Liêm nắm chặt đốt ngón tay, cố gắng hết sức đè nén ý nghĩ đứng dậy chạy: "Ôn Kiểu mỗi ngày đều bận rộn ở chỗ làm như vậy, nếu con đến sẽ quấy rầy tới người ta."
"Không có quấy rầy." Hứa Ôn Giảo chặn đứng tất cả những lời nói dối phía sau đối phương.
Nàng hơi nghiêng đầu, đôi mắt đẹp như nước, nói: "Đối với em không sao, chỉ cần chị không ghét bỏ em là được."
Có lẽ Hứa Ôn Giảo có năng khiếu diễn xuất bẩm sinh, cho nên cái hoàn cảnh éo le này mới khiến cho Hứa Úc Liêm cảm thấy nghẹn ngào, cô phải nuốt xuống mọi lý do mà mình đã nghĩ ra.
Hứa Kiều rất hài lòng thái độ thuận theo của Hứa Ôn Giảo, bà cũng không phải là người thích các cuộc trưng cầu dân ý cho nên căn bản cũng không quan tâm đến ý kiến của cả hai.
Cân nhắc đến tâm trạng của Hứa Úc Liêm, bà dịu giọng nói: "Úc Liêm, mẹ muốn con cùng Giảo Giảo dọn ra ngoài sống chung chính là mong muốn con có thể chăm sóc con bé. Tháng trước em gái của con phải nhập viện, con có biết hay không?"
Tháng trước?
Hứa Úc Liêm sững sờ, đương nhiên là cô không biết.
Người con gái ốm yếu này ngồi cạnh cô không nói một lời, nàng trang điểm tao nhã, cả khuôn mặt của nàng đều toát lên vẻ u sầu.
Ta thấy mà yêu.
Bỗng nhiên Hứa Úc Liêm nghĩ đến thành ngữ này.
Trong phòng ăn yên tĩnh một lát, cô mím đôi môi mỏng, có chút lạnh lùng: "Cô lại bị bệnh nữa sao?"
BẠN ĐANG ĐỌC
[BHTT] [FULL] Người Em Gái Ốm Yếu Luôn Tơ Tưởng Đến Tôi - Cố Nhân Ôn Tửu
Tiểu Thuyết ChungTác phẩm: Người Em Gái Ốm Yếu Luôn Tơ Tưởng Đến Tôi Tác giả: Cố Nhân Ôn Tửu Thể loại: Bách hợp, hiện đại, chiếm hữu, giả incest, 1×1, HE. Nhân vật chính: Hứa Úc Liêm × Hứa Ôn Giảo Độ dài: 101 chương (100 chương chính văn + 1 phiên ngoại) Translato...