Vào mùa đông ngày ngắn đêm dài, Hứa Úc Liêm không thể đếm được số lần Hứa Ôn Giảo đè cô xuống và làm chuyện đó trong một đêm.
Tập tài liệu bị vò nát và vứt bừa bãi trên sàn nhà. Cô chống bàn bằng cả hai tay, nhìn xuống có thể thấy những ngón tay của của Hứa Ôn Giảo đang vuốt ve điểm nhạy cảm của mình một cách "nhẹ nhàng và tình cảm".
Chiếc quần được cởi ra và chồng chất quanh mắt cá chân, toàn thân của Hứa Úc Liêm nóng bừng, cô cắn chặt môi, nhưng vẫn phát ra một tiếng rên rỉ không thể kiềm chế.
Áo sơ mi của cô bị kéo lên trên, quần lót quấn quanh bẹn đùi và áo ngực của cô đã rơi đâu đó.
Trên lưng của cô chi chít những dấu hôn thơm ngát, eo của cô đầy dấu vân tay bầm tím, từng bộ phận trên làn da đều trắng hồng.
Thân thể trắng như tuyết gần như trần trụi này nằm trên chiếc bàn đen, thật khiến người ta muốn chà đạp và bắt nạt.
Đôi mắt của Hứa Ôn Giảo đỏ lên, nàng đẩy mái tóc mượt mà của Hứa Úc Liêm sang một bên, dùng đầu ti cọ vào lưng của cô và cắn bằng một lực vừa nhẹ vừa mạnh vào phần thịt mềm ở cổ của cô.
"Ư a ~ Kiểu Kiểu."
Bộ ngực trắng nõn mềm mại của Hứa Úc Liêm bị bàn mài đến đỏ lên, khiến chúng tê dại và ngứa ngáy.
Vòng eo của cô căng ra như dây cung, tạo thành hình bán nguyệt. Cô thích tư thế này nhưng không có nghĩa là cô có thể chịu được cách tiếp cận kích thích như vậy.
"Bốp" Trong phòng vang lên một tiếng tát chói tai, Hứa Ôn Giảo vỗ vào mông của Hứa Úc Liêm, hôn sau tai của cô rồi phả hơi vào: "Gọi em đi, Hứa Dục Liên ~"
Nàng không còn gọi cô là chị gái nữa mà thay vào đó gọi bằng tên. Toàn thân của cô nóng bừng, lòng tự trọng bị người nắm bóp nhưng cô lại cảm thấy có một niềm vui thầm kín.
"Nói cho em biết đi." Giọng nói của Hứa Ôn Giảo rất dịu dàng, nhưng lời nói của nàng lại vô cùng gay gắt, "Cảm giác dễ chịu hay đau đớn?"
Nàng bóp mạnh, đánh nhẹ hai cái cũng không đau chút nào, cũng không có ý gì nhục nhã. Xương đuôi của Hứa Úc Liêm tê cứng giống như bị điện giật, cảm giác xấu hổ trong nháy mắt dâng lên đỉnh điểm. Chất lỏng từ nhụy hoa phun ra khắp tay của đối phương.
"Đừng như vậy mà . . ." Hứa Úc Liêm không thể đứng yên, nước mắt lưng tròng, vòng eo quyến rũ đung đưa giống như rắn dụ dỗ người ta giao hợp với mình.
Có lẽ cô thực sự sẽ biến thành một con rắn.
Hứa Úc Liêm mơ hồ nghĩ rằng cô không còn cảm nhận được sự tồn tại của đôi chân đã bị mài mòn đến mất đi cảm giác.
"Loại nào?" Hứa Ôn Giảo nghe thấy tiếng kêu rên của Hứa Úc Liêm, đặt tay lên bẹn đùi của cô.
Nàng đột nhiên cười khép mi và cắn mạnh vào bờ vai trần mịn màng của cô.
Nàng cắn rất mạnh và sâu, răng trực tiếp cắm vào máu thịt, gần như muốn chạm đến xương cốt lạnh lẽo, mùi máu tanh tràn ngập trong khoang miệng.
BẠN ĐANG ĐỌC
[BHTT] [FULL] Người Em Gái Ốm Yếu Luôn Tơ Tưởng Đến Tôi - Cố Nhân Ôn Tửu
General FictionTác phẩm: Người Em Gái Ốm Yếu Luôn Tơ Tưởng Đến Tôi Tác giả: Cố Nhân Ôn Tửu Thể loại: Bách hợp, hiện đại, chiếm hữu, giả incest, 1×1, HE. Nhân vật chính: Hứa Úc Liêm × Hứa Ôn Giảo Độ dài: 101 chương (100 chương chính văn + 1 phiên ngoại) Translato...