"Xe sắp đến trạm Gangnam, quý khách có nhu cầu xuống xe xin mời di chuyển về phía cửa sau"
Beomgyu nghe thông báo liền đứng dậy, chiếc xe buýt quẹo vào góc bên phải khiến người cậu hơi loạng choạng. Thế nhưng cậu lại lấy đó làm thích thú, cậu hoàn toàn có thể tự lái xe nhưng cảm giác được đi phương tiện công cộng với nhiều người xung quanh khiến nỗi cô đơn trong cậu vơi bớt.
Một lát nữa thôi, Beomgyu nhất định sẽ không phải một mình nữa.
*
Hàn Quốc vừa trải qua trận tuyết lớn hôm qua khiến mặt đường trở nên trơn trượt và ẩm ướt, đôi chỗ sẽ có những vũng nước xuất hiện khiến cầu trai nào đó cảm thấy thích thú.
Cậu nhảy qua những vũng nước như trò chơi thưở bé, mái đầu xanh bạc hà nhấp nhô lên xuống.
Bỗng con hẻm nhỏ kế bên phát ra tiếng động dữ dội kéo theo đó là mùi máu nồng gay mũi. Điều này đã thành công thu hút sự chú ý của cậu trai đầu xanh bạc hà.
Sâu trong con hẻm nhỏ, đám côn đồ với đủ thứ búa gậy đang bao quay một bạn nữ sinh nào đó. Chúng mạnh bạo đẩy cô bé tông vào bức tường đằng sau khiến đầu cô chảy một vệt máu dài.
Tên cầm đầu xăm trổ hùng hổ quát:
-Mày biết bố mày là ai không hả con chó
-Biết, mày là cháu nội tao
Dứt lời, cậu trai xanh bạc hà lập tức xông lên vung nắm đấm thẳng vào mặt tên cầm đầu. Bị đánh bất ngờ, đám côn đồ nhất thời không kịp trở tay, nháo nhào như bầy ong vỡ tổ.
Tên cầm đầu bị đánh trước mặt đàn em liền thẹn quá mất khôn, cầm chắc cây gậy bóng chày chuẩn bị cho cậu trai kia một gậy thì bị bọn đàn em ngăn lại.
-Khoan, đại ca nhìn bảng tên của nó kìa
"Công tố viên Huening Kai"
Dòng chữ ánh vành lóe lên khiến đám người xanh mặt, tên cầm đầu miệng lấp ba lấp bấp khiến Kai không khỏi bật cười. Vẻ mặt cậu trai xanh bạc hà trở nên bất cần hơn bao giờ hết
-Láo nháo thì gặp ông nội mày trên tòa. Tội cố ý gây thương tích lên trẻ em thì có thể phạt từ 6 tháng đến 3 năm tù* đấy biết không cháu nội?
(*) Đối với tội cố ý gây thương tích hoặc gây tổn hại sức khoẻ của người khác được quy định tại điểm c, khoản ,1 Điều 134, Bộ luật Hình sự 2015 (sửa đổi, bổ sung 2017):
Người nào cố ý gây thương tích hoặc gây tổn hại cho sức khỏe của người khác mà tỷ lệ tổn thương cơ thể từ 11% đến 30% hoặc dưới 11% đối với người dưới 16 tuổi thì bị phạt cải tạo không giam giữ đến 3 năm hoặc phạt tù từ 6 tháng đến 3 năm.
P/s: tất cả những gì liên quan đến Luật Pháp trong fic đều được lấy từ Luật Pháp của Việt Nam-BÂY ĐÂU RÚT
Cả đám côn đồ nhanh chân tháo chạy. Chúng vừa đi, cậu liền quay sang người nữ sinh kia. Cô bé đã ngất xỉu nằm một góc. Kai lập tức ẵm cô chạy thẳng ra ngoài.
-Huening Kai?
Vừa ra khỏi con hẻm đã có tiếng gọi cậu, mà cái giọng đó vừa lạ vừa quen. Kai quay đầu ra phía sau, khuôn mặt lập tức rạng rỡ
-Beomgyu hyung. Anh ơi mau mau giúp em
Bác sĩ nhìn thấy vệt máu đỏ chót của cô bé trên tay Kai cũng nhanh chóng chạy tới. Beomgyu lôi từ trong túi ra chiếc khăn mùi xoa, cẩn thận áp chặt vào miệng vết thương ngăn dòng máu chảy. Sau đó cô bé được họ đưa đến trạm y tế gần nhất.
Đợi đến khi người nhà nữ sinh đến thì họ đã hết nhiệm vụ. Mặc dù cha mẹ cô bé muốn trả ơn nhưng cả hai nhất quyết từ chối, không nhận dù chỉ một đồng.
*
-À haha lâu rồi không gặp
Beomgyu nhếch miệng
-Chào hỏi sớm quá nhể?
-Tại vì cô bé kia nên em không kịp thôi, giờ chào hỏi đàng hoàng lại thì anh lại trách
Kai phụng phịu, mắt cũng không thèm anh khiến Beomgyu bật cười, đúng là cảm giác có người ở bên cạnh vẫn tốt hơn nhiều.
-Ba mẹ Choi ổn không anh?
-Ổn, chỉ có con trai họ là không ổn thôi
-Gì?
-Anh muốn nhờ em một việc quan trọng.
Kai nhìn vẻ mặt nghiêm trọng của ông anh họ liền bất an, trước giờ những vụ mà Beomgyu nhờ cậu toàn là điều tra tung tích của con vẹt ToTo hay là kiếm giùm ổng shop bán trà chanh giã tay mà không giã thôi à. Toàn ba vụ xàm xí chứ quan trọng như vậy thì đây là lần đâu.
Huening Kai bất đầu thú vị
-Dù sao em cũng đang chán, nói đi, em giúp được gì cho anh?
BẠN ĐANG ĐỌC
[Taegyu] Rừng thông
FanfictionĐây là phần 2 của "Cột sống nghề y" * Bác sĩ là những người rất giỏi nói dối. "Không sao, bệnh của bác chỉ cần ăn uống, nghỉ ngơi đầy đủ rồi sẽ khỏe lại thôi" Ấy là câu nói mà Taehyun lặp đi lặp lại đến quen miệng với các bệnh nhân "gần đất xa trời"...