Giản Tranh chỉ tìm đến hắn sau khi bị Phương Thiên Phàm hắt hủi, thỉnh thoảng sẽ trao cho hắn một nụ hôn, hoặc là ban ơn cho một lần làm tình. Thẩm Húc không mặn mà với chuyện này, hắn chỉ là không chịu nổi việc nhìn Giản Tranh đau lòng.
Nhưng Giản Tranh bây giờ, đã học được cách lừa dối người khác.
Cậu ta vậy mà lại nói thích hắn, hắn còn có thể cho Giản Tranh cái gì đây? Hắn còn có thứ gì đáng để Giản Tranh để mắt đến?
"Cậu ta...lại tìm cậu rồi sao?"
Giản Tranh cứng đờ đứng im tại chỗ, Thẩm Húc không nhìn cậu, mà cầm chìa khóa mở cửa, nhưng chìa khóa không thể cắm vào ổ khóa ngay lần đầu, phải đến lần thứ hai Thẩm Húc mới mở được cửa.
"Không có." Giản Tranh vẫn trả lời, cậu vừa đi theo sau Thẩm Húc vào nhà, Thẩm Húc không ngăn cản, cánh cửa khép lại rất nhẹ.
Đèn còn chưa kịp bật, Giản Tranh đã từ phía sau ôm chặt lấy eo hắn.
"Chờ em một chút." Cuối cùng cậu châm chước nói thêm một câu: "Được không?"
Ít nhất cậu cũng nên đi tắm rửa một chút.
Thẩm Húc không đuổi cậu đi, có lẽ là đồng ý làm với cậu, vậy có phải chăng nghĩa là Thẩm Húc còn có cảm giác với cậu, cậu còn cơ hội?
Chiếc chìa khóa sắc nhọn đâm vào lòng bàn tay Thẩm Húc, hơi đau, nhưng phần nhiều là tê dại. Trong gần hai năm ly hôn với Giản Tranh, hắn vẫn luôn cho rằng bản thân có thể làm được tâm như chỉ thuỷ, nhưng ngay khi Giản Tranh hỏi hắn có làm tình hay không, cảm giác bức bối trong lồng ngực khiến hắn gần như không thở nổi, hắn cảm thấy một trận bực bội.
(1) Tâm như chỉ thủy: Tĩnh lặng như nước
"Muốn chờ, thì ra ngoài."
Số lần hắn làm tình với Giản Tranh ít đến đáng thương, nhưng mỗi lần đều rất cẩn thận, sợ cậu không thoải mái, hơn nữa nói thật lòng, hắn vốn dĩ không thích làm tình với Giản Tranh. Mỗi lần làm xong đều sẽ có một khoảng thời gian rất dài Giản Tranh không cho hắn động vào, một chút cũng không được, quan hệ của bọn họ sẽ trở về điểm đóng băng như lúc mới kết hôn. Cái cảm giác bị ghét bỏ ấy, Thẩm Húc thế nào cũng không quên được.
Hắn không biết Giản Tranh rốt cuộc bị kích thích gì mà lại nói ra loại lời này, lại còn coi hắn là cái gì nữa.
"Được rồi." Giọng điệu nói chuyện của Giản Tranh rất nhẹ nhàng: "Không cần chờ thì không cần chờ, hôn một cái nhé? Hay là, em giúp anh khẩu giao trước."
Loại lời này trước đây cậu tuyệt đối sẽ không nói, nhưng hiện tại không giống, trong đầu cậu toàn là cảnh tượng Thẩm Húc và Hạ Mạc cùng nhau che chung một chiếc ô, cậu cần phải xác nhận, Thẩm Húc không có chán ghét cậu, Thẩm Húc vẫn cần cậu.
Tuy nhiên Thẩm Húc sau khi nghe được câu này liền nắm chặt cổ tay cậu, Giản Tranh không kịp phòng bị, ngã về phía cánh cửa sau lưng.
"A..." Cậu ta đau đến hít vào một hơi, ngơ ngác hỏi: "Sao... Sao vậy?"
Thẩm Húc ép giọng, nghe có vẻ hơi khàn: "Thích đến vậy sao, Giản Tranh, cậu thích cậu ta đến vậy sao."
![](https://img.wattpad.com/cover/374657715-288-k101517.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
[ĐM - EDIT HOÀN] Mối Quan Hệ Xa Lạ
General FictionTác giả: Hôm Nay Không Nóng Tên gốc: 陌生关系 Tình trạng: Hoàn thành Văn án Sau khi ly hôn, Giản Tranh hối hận rồi! Bối cảnh đồng tính có thể kết hôn. Truyện theo mô típ truy thê Thẩm Húc x Giản Tranh Hiện đại - Gương vỡ lại lành - 1v1 EDIT: WATTPAD/WOR...