Chương 93: Quan sát

55 10 0
                                    

Yên Xảo đi một lần chính là mấy ngày cũng không thấy bóng dáng. Thiên Linh cùng Lạp Lệ Sa đều cảm thấy xem bộ dạng của Yên Xảo, thì chuyện này là có thể thành. Quả nhiên tối mười bốn tháng giêng, Yên Xảo nâng một chiếc hoa đăng mới tinh đi vào phòng các nàng. Đó là một hoa đăng kim liên (sen vàng). Kiểu dáng cũng không phải xuất chúng, nhưng lại đặc biệt ở chỗ chế tác tinh xảo, hoa kim liên trông rất sống động. Dưới ánh đèn trong phòng còn hiện lên một vầng sáng vàng nhàn nhạt.

"Thế nào?" Yên Xảo đắc ý hỏi.

Thiên Linh cùng Lạp Lệ Sa đều vỗ tay tán thưởng. Thiên Linh hỏi: "Đã qua chỗ nương nương chưa?"

Yên Xảo nói: "Qua rồi. Nương nương cũng đã xem, nói tốt lắm." Nghĩ đến lúc ấy Khang phi mỉm cười, Yên Xảo lại càng hưng phấn.

Lạp Lệ Sa cũng cảm thấy vô cùng xinh đẹp, "Yên Xảo ngươi cũng thật khéo tay. Xem sự cứng cáp lại tinh tế này, chính là thiên về chế tác, năm nay có khi cũng sẽ được ban thưởng."

Yên Xảo cười nói: "Ta biết được ban thưởng là không có khả năng. Nhưng cũng không thể để người ngoài xem thường Cung Lung Hoa chúng ta được."

Thiên Linh nói: "Được rồi, không còn sớm nữa. Ngươi cũng mau về ngủ đi. Sáng mai ta sẽ đem hoa đăng đến trước, buổi tối đều sẽ có thể nhìn thấy hoa đăng của ngươi."

Yên Xảo vui vẻ nói cám ơn với Thiên Linh, lúc này mới xoay người rời đi.

Sau khi Yên Xảo đi, hai người bọn họ cũng chuẩn bị ngủ. Mấy ngày nay tay Lạp Lệ Sa khôi phục rất nhanh, hiện tại đã có thể cầm kiếm. Mặc dù tính linh hoạt còn rất kém, nhưng rút kiếm xuất kiếm đã không thành vấn đề. Chẳng qua Khang phi lo lắng, vẫn luôn không cho nàng luyện kiếm.

Ngày hôm sau, Lạp Lệ Sa rời giường thì sắc trời đã sáng rõ. Khang phi đi thỉnh an Hoàng hậu cũng đã trở lại, đang dùng bữa sáng. Ăn xong, Khang phi gọi Lạp Lệ Sa vào phòng luyện múa, nói với Như Quyên, "Ngươi đi xuống đi. Nơi này có Thanh Diệp là được rồi."

Như Quyên cười hì hì lui xuống. Lạp Lệ Sa nhìn Khang phi không chớp mắt. Khi Khang phi luyện múa đều sẽ thay vũ y bó sát người để thuận tiện cho việc thực hiện động tác. Y phục bó sát làm đường cong cơ thể linh lung của nàng đều hiện ra, Lạp Lệ Sa thấy vậy thì giống như sắc lang.

Khang phi đưa tay chọc đầu nàng một cái, sẵng giọng: "Ngươi không thể có chút tiền đồ sao?"

Lạp Lệ Sa nói: "Ở trước mặt nương nương, đại khái cả đời ta cũng không có tiền đồ."

Khang phi không để ý tới nàng miệng lưỡi trơn tru, "Dạ yến hoa đăng đêm nay, ngươi với Nguyên Hương đi cùng bổn cung."

Lạp Lệ Sa giật mình, chẳng lẽ nàng phát hiện được điều gì.

Khang phi thấy Lạp Lệ Sa vẻ mặt nghiêm trọng, an ủi nói: "Bổn cung chỉ là sợ thôi. Tất nhiên trong cung sẽ không xảy ra đại loạn gì, nhưng trong vạn luôn luôn có nhất*, vạn nhất xảy ra chuyện gì, ngươi cùng Nguyên Hương hai người cũng có thể giúp đỡ lẫn nhau."

(*vạn=10000, luôn có số 1 (nhất) => vạn nhất)

Lạp Lệ Sa gật gật đầu.

[BHTT] Mạc Đạo Vô Tâm - Cổ đại [Cover][Lichaeng]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ