"Thanh Diệp! Bọn họ..."
Lạp Lệ Sa nói, "Ta nghe thấy hết rồi." Nàng nói với thị vệ động thủ, "Nếu lúc trước ngươi có rất nhiều lý do thoái thác còn có thể miễn cưỡng bỏ qua, nhưng ý đồ sát hại cung nữ thϊếp thân của Hoàng hậu, tâm tư của ngươi, đã rõ rành rành rồi."
Thị vệ cắn răng nói, "Nếu ngươi đã phát hiện, thì ngươi nhất định phải chết."
Vài tên thị vệ khác cũng nhao nhao rút kiếm ra, bao vây xung quanh.
Lại một người nữa xuất hiện, là Nguyên Hương. Lạp Lệ Sa giao Thái Quyên ở sau lưng cho Nguyên Hương, nói: "Về Cung Phượng Từ!" Nguyên Hương gật đầu, dẫn theo Thái Quyên chạy về phía Cung Phượng Từ.
Có hai thị vệ dự định đuổi theo Nguyên Hương và Thái Quyên, Lạp Lệ Sa giơ kiếm ngăn cản, "Thắng ta rồi hẵng nói!"
Năm tên thị vệ tới tấp rút kiếm dài ra, vây đánh Lạp Lệ Sa. Võ công của Lạp Lệ Sa được Âu Dương Đình dốc lòng chỉ dạy, cộng với hơn nửa năm khổ luyện đã xưa không bằng nay. Bản thân nàng xuất thân từ quân ngũ, khi động thủ không mang theo sự căng thăng và kiêu ngạo của người am hiểu kiếm thuật, hoàn toàn lấy mục đích là đánh bại đối thủ, cho nên góc độ xuất kiếm cực kì xảo quyệt. Mấy tên thị vệ lần đầu tiên thấy người dùng kiếm như vậy, vô cùng không thích ứng, chưa kịp lấy lại tinh thần thì đã đều đổ máu. Kiếm Ánh Nguyệt của Lạp Lệ Sa ánh quang rọi đất, xuất thủ không chút lưu tình, mặc dù đối phương đã bị thương, nhưng mũi kiếm của nàng cũng không lệch phân nào nhắm thẳng vào chỗ trí mạng của đối phương.
Hơn năm mươi chiêu, bốn thi thể nằm trên đất. Kiếm Ánh Nguyệt đặt trên cổ của thị vệ duy nhất còn sống, lưỡi kiếm lạnh lẽo cắt vào da thịt của đối phương.
"Ngươi tốt nhất không nên động tâm tư gì khác. Ta là nữ nhân, tay của ta không được vững cho lắm, vạn nhất lỡ tay gϊếŧ ngươi thì cũng không tốt." Lạp Lệ Sa khẽ nở nụ cười.
Tên thị vệ kia lúc này cũng không kịp đau đớn, khàn giọng nói, "Ngươi... Ngươi muốn gì?"
"Ai phái các ngươi tới?"
Thị vệ nói, "Là Chỉ huy sứ Vạn đại nhân."
"Có mục đích gì?"
"Canh giữ Cung Lung Hoa, không được để Khang phi nương nương ra ngoài." Thị vệ vừa dứt lời, cảm giác trên cổ đau nhói, lưỡi kiếm lại cứa thêm một chút.
Lạp Lệ Sa lạnh lùng nói, "Ta muốn nghe sự thật."
Thị vệ ngay cả hô hấp cũng sắp dừng lại, dùng khóe mắt liếc nhìn tay cầm kiếm của Lạp Lệ Sa. Tay Lạp Lệ Sa vô cùng vững, vững đến nỗi hắn dám khẳng định rằng Lạp Lệ Sa tuyệt đối đã gϊếŧ rất nhiều người. Thị vệ càng nghĩ càng thấy sợ, lời nói cũng không qua đại não liền liền bật ra, "Bọn ta phụng mệnh nửa đêm xông vào Cung Lung Hoa gϊếŧ người."
"Gϊếŧ ai?"
"Tất cả... Tất cả mọi người."
Lạp Lệ Sa đổi cách nghĩ, hỏi: "Trịnh Quý phi ở Cung Hưng Hòa có phải cũng do các ngươi gϊếŧ không?"
"Chuyện này... Ta không biết." Thị vệ sợ kiếm của Lạp Lệ Sa lại cắt sâu hơn, vậy thì thật sự không còn cách xoay chuyển nữa, vội vàng nói, "Ta thật sự không biết. Hơn nửa năm trước Vạn đại nhân đến tìm chúng ta, huấn luyện thêm nửa năm, mấy hôm nay mới được dẫn vào thay thế thị vệ trong cung."
BẠN ĐANG ĐỌC
[BHTT] Mạc Đạo Vô Tâm - Cổ đại [Cover][Lichaeng]
RomanceTác Giả: Liễm Chu Thể loại: Xuyên không, cung đình hầu tước, tình hữu độc chung, HE. Nhân vật chính: Phác Thái Anh (Khang phi), Lạp Lệ Sa (Thanh Diệp) (Tên nhân vật gốc: Thẩm Thu Hoa x Dương Quỳnh Sủng phi mưu trí lại sở hữu nhan sắc tuyệt diễm, lại...
![[BHTT] Mạc Đạo Vô Tâm - Cổ đại [Cover][Lichaeng]](https://img.wattpad.com/cover/375372375-64-k228853.jpg)