Lạp Lệ Sa hít sâu một hơi, bước lên khán đài. Hoàng thượng cho phép Thu Vân thuật lại sự tình. Thu Vân chậm rãi nói.
Thì ra khi Thu Vân mới vào cung là người của Cục Thượng Dược, cùng Thanh Diệp làm việc dưới trướng của Chưởng dược Tống Vân Quán. Thân là cung nữ của Cục Thượng Dược đương nhiên ít nhiều cũng hiểu được đặc tính của thuốc. Vì vậy mà Thu Vân và Thanh Diệp cùng một vài cung nữ khác bình thường phải nếm thử dược liệu, tất nhiên nếu không có độc thì cũng sẽ có tác dụng phụ. Chỉ là thể chất của Thanh Diệp đặc biệt, trong một lần thử thuốc, người khác đều không sao, nhưng duy chỉ có Thanh Diệp phản ứng rất mạnh. Sốt cao ba ngày, thấy sắp không xong, Chưởng dược Tống thử vài biện pháp đều không được, hơn nữa hơi thở của Thanh Diệp cũng chỉ còn một nửa, Thu Vân thay y phục cho nàng xong thì nàng cũng đã tắt thở, sau đó nàng được cuốn chiếu, chuẩn bị ném ra ngoài cung. Sau lại có người nói Thanh Diệp đã tắt thở rồi, Chưởng dược Tống sợ dính xui, cũng không kiểm tra nữa, trực tiếp cho người mang nàng đi. Chuyện về sau, Thu Vân cũng không biết nữa.
Hoàng thượng, Hoàng hậu nghe xong, lại quay đầu hỏi Lạp Lệ Sa, để cho nàng giải thích chuyện xảy ra.
Trong lòng Lạp Lệ Sa rất căng thẳng, nhưng nét mặt vẫn phải giữ vững thần thái trấn định. Kỳ thật chuyện Thu Vân nói cũng không khó phủ nhận, bởi vì trong chuyện này có quá nhiều vấn đề. Nhưng đối với chuyện mình không biết Lạp Lệ Sa cũng không dám nhiều lời. Bởi vì đối phương cũng có thể bắt một tình tiết mà dò hỏi kỹ, đến lúc đấy, chắc chắn mình chỉ có nguy cơ bị lộ hãm (bại lộ và hãm hại).
Có điều, tình hình hiện giờ, là không nói không được.
Lạp Lệ Sa cũng bắt đầu thuật lại chuyện mình biết.
Trên đường Thanh Diệp bị đưa đi, gặp phải một lão ma ma ở Cục Thượng Dược. Lúc bà đi ngang qua nghe được âm thanh yếu ớt, liền xin mấy thái giám ở đó cho mở ra nhìn, liền phát hiện Thanh Diệp chưa chết. Lão ma ma ở Cục Thượng Dược nhiều năm, nếu nói chữa bệnh thì chưa chắc tinh thông, nhưng nếu nói dùng thuốc thì lại là người trong nghề. Nghe nói trong vị thuốc có độc, bà liền cho Lạp Lệ Sa uống một ít thuốc, vài ngày sau Lạp Lệ Sa qua khỏi. Chuyện này đương nhiên không gạt được Chưởng dược Tống, cung nữ chết, mặc dù không phải chuyện gì lớn, nhưng Chưởng dược Tống cũng phải gánh trách nhiệm. Lúc này thấy Thanh Diệp khởi tử hồi sinh, Chưởng dược Tống thở phào nhẹ nhõm nhưng đồng thời cũng không dám giữ nàng lại. Vì vậy Thanh Diệp rời khỏi Cục Thượng Dược, được Phủ Nội Vụ phân đến Cung Lung Hoa làm cung nữ chạy vặt.
Nói xong, Hoàng thượng lại càng cảm thấy hứng thú. Nhìn thì hai người ai cũng đều có lý, nhưng không biết là ai đang nói dối.
Hoàng thượng hỏi Hoàng hậu ở bên cạnh, "Theo Hoàng hậu thì đây rốt cuộc là chuyện gì?"
Hoàng hậu nói, "Hoàng thượng, thần thϊếp là người ngoài cuộc, tất nhiên không đoán được. Có điều nếu như Hoàng thượng muốn biết chân tướng, thì sao không gọi Chưởng dược Tống tới hỏi xem sao?"
Hoàng thượng lập tức truyền chỉ tuyên Chưởng dược Tống. Không lâu sau, một nữ tử mặc y phục màu xanh khoảng hai mươi lăm hai mươi sáu tuổi bước lên đài, quỳ xuống hành lễ với Đế Hậu. Lạp Lệ Sa trộm nhìn, nữ tử y phục xanh này dung nhan mỹ lệ, nhìn phục sức của nàng, chắc hẳn là Chưởng dược Tống.
BẠN ĐANG ĐỌC
[BHTT] Mạc Đạo Vô Tâm - Cổ đại [Cover][Lichaeng]
RomanceTác Giả: Liễm Chu Thể loại: Xuyên không, cung đình hầu tước, tình hữu độc chung, HE. Nhân vật chính: Phác Thái Anh (Khang phi), Lạp Lệ Sa (Thanh Diệp) (Tên nhân vật gốc: Thẩm Thu Hoa x Dương Quỳnh Sủng phi mưu trí lại sở hữu nhan sắc tuyệt diễm, lại...
![[BHTT] Mạc Đạo Vô Tâm - Cổ đại [Cover][Lichaeng]](https://img.wattpad.com/cover/375372375-64-k228853.jpg)