buổi chiều muộn.
ánh nắng ấm nhè nhẹ rớt qua khung cửa kính lớn, chiếu xuống sàn gỗ cao cấp, loang loáng vàng như mật. đức duy nằm dài trên thảm lông trắng, đầu gác lên một chiếc gối ôm hình rái cá mà hôm trước quang anh mua cho cậu trong một chuyến công tác pháp.
trước mặt cậu là một đống giấy tờ tới hoa mắt...
một bên là bằng tốt nghiệp xuất sắc ngành tâm lý học mang tên nguyễn quang anh, kẹp cùng vài tấm giấy chứng nhận từ các hội thảo quốc tế, huân chương vì đóng góp cho sức khỏe tâm thần cộng đồng, và thư mời giảng dạy danh dự từ đại học danh tiếng ở Pháp.
một bên còn lại, là vé headline sân khấu rapworld fest, album vàng năm ngoái, poster world tour 'pookie' và chiếc cúp 'best vietnamese rap performance' mà đức duy giành được tháng trước.
bên cạnh chồng thành tích đó, là một bản vẽ nguệch ngoạc của con - giấy a4 gấp đôi, màu sáp lem nhem, ở giữa là ba hình que lần lượt là ba lớn, ba nhỏ, và bé đậu.
phía dưới, dòng chữ nguệch ngoạc:
- ba nhỏ là bác sĩ tâm lý đáng yêu nhất thế giới, ba lớn hay nói linh tinh. đậu yêu hai ba nhiều lắmmmm.
khung cảnh hiện tại là căn penthouse tầng cao nhất của một tòa nhà sang trọng - nơi họ sống.
mỗi góc nhà đều có dấu vết của tình yêu, từ ảnh cưới treo ở cửa sổ, móc chìa khóa hình đôi dép nhỏ, và ba cái bàn chải đánh răng xếp ngay ngắn trong nhà tắm.
.
đức duy bĩu môi, nhìn đứa nhỏ bên cạnh đang ngồi xuống sàn, tay cầm bút màu sáp vẽ mấy đường trên tờ giấy trắng đã gần kín màu.
là quang anh dặn cậu phải canh đứa nhỏ này đó... cậu siết chặt cái gối ôm con cừu trong tay, nhìn quang anh vẫn loay hoay gì đó trong bếp, chán quá... anh không cho cậu vào xem luôn ý chứ nói gì tới phụ.
"ba lớnnnn..."
trong lúc duy đang lim dim mắt, định bụng sẽ lén anh ngủ thêm một tí, thì một giọng mềm nhỏ và dài, trèo lên lưng cậu nắm áo kéo.
"ơi ba nghe?" cậu không mở mắt, chỉ khẽ hỏi.
"tại sao ba lớn yêu ba nhỏ ạ?"
duy mở mắt, xoay về đằng sau nhìn đậu.
"sao tự dưng hỏi vậy?" đức duy ngồi dậy, hai tay bế bé đậu vào lòng.
"tại hôm nay cô giáo hỏi, đậu không biết trả lời nên đậu muốn hỏi thứ ba lớn á"
duy nhìn đậu, tay khẽ vuốt đi mái tóc lòa xòa, cậu im lặng một chút, "tại ba nhỏ là người mạnh mẽ nhất trên đời, là người đầu tiên mà ba lớn thương"
đậu nghiêng đầu, không hiểu gì hết.
con bé chớp chớp mắt nhìn đức duy, rồi đưa tay bốc một cây màu cam vẽ linh tinh lên áo bản thân, chỉ là điểm thêm mấy nét.
"mạnh mẽ... là sao ạ?"
đức duy khẽ mỉm cười, trong đầu hiện ra ngay hình ảnh quang anh năm lớp 10.
"dù bị tổn thương thật nhiều, ba nhỏ vẫn không làm tổn thương ai khác"
"dù có rất nhiều vết sẹo, ba nhỏ vẫn chọn đưa cho ba lớn những ấm áp nhất"
BẠN ĐANG ĐỌC
[caprhy] có em
Comédie"mẹ à, con tìm được hạnh phúc là gì rồi" "đức duy, tớ yêu cậu" #6 - rvss3 (3-9-2023) #2 - ogenus (3-9-2023) #1 - caprhy (9-9-2023) #5 - phapkieu (3-9-2023) #1 - ogenus (26-10-2023) #1 - nuskieu (12-10-2023) #1- rhyder (19-10-2023) #4 - andray (19-2...
![[caprhy] có em](https://img.wattpad.com/cover/351128976-64-k280674.jpg)