Hứa hẹn

987 6 2
                                    

Trong nhã gian, Lý Vị Ương nghe Húc Vương Nguyên Liệt nói xong, chính là thản nhiên cười nói:

"Du Khánh Phong là do ngươi phái người động thủ sao?"

Nguyên Liệt cười thập phần giảo hoạt, ngữ khí mang chút lạnh lùng:

"Lúc trước, hắn cố ý cung cấp tin tức cho công chúa Lâm An, hắn vốn chẳng phải là loại tốt đẹp gì, ta cũng nên giáo huấn hắn một chút. Có điều, chuyện hắn tự sát, thật không phải do ta động thủ."

Lý Vị Ương thở dài nói:

"Nếu lúc ấy hắn không thề độc, ta cũng sẽ không giận chó đánh mèo, chỉ do lòng dạ hắn quá mức hẹp hòi, lại lật lọng, rõ ràng đã đồng ý không chút do dự với Tương Dương Hầu rồi, nhưng trong lòng lại mang oán hận, ý đồ gây rối, kết cục như vậy cũng là do hắn tự chuốc lấy."

Nói xong nàng đứng lên, đi đến bên cửa sổ. Bọn họ lúc này đang ngồi trong một căn phong có hai gian ở trên lầu hai của một tửu lâu, từ trên đây có thể nhìn thấy người, xe ngựa đông đúc, nhộn nhịp trên con đường lớn phía dưới, nhóm tiểu thương ở hai bên đường đang rao hàng, còn có nhóm các tiểu thư mỹ lệ mang khăn che mặt ở trong đám đông lúc ẩn lúc hiện, thỉnh thoảng còn có chuông bạc rung, tiếng cười hỗn loạn của phố phường huyên náo, ánh mắt Lý Vị Ương cuối cùng cũng dừng lại tại một chỗ cách đó không xa .

Nguyên Liệt nhìn vẻ mặt nàng hình như có chút gì đó khác thường, theo bản năng cũng đứng lên, nhìn theo ánh mắt nàng, chỉ nhìn thấy một tiểu cô nương mặc bộ y phục màu hồng phấn đang nắm lấy tay phụ thân, tay phải cô bé còn cầm một que kẹo hồ lô, bộ dạng dường như rất vui vẻ phấn chấn. Đúng là một tiểu cô nương vô cùng đáng yêu, đúng vậy, sao Vị Ương lại chú ý đến tiểu cô nương này? Cô bé có gì đặc biệt chăng?

Nguyên Liệt nhíu mày, trong đầu bèn lóe lên một ý nghĩ chớp nhoáng. Hắn nhìn Lý Vị Ương, cười nhẹ nói:

"Ta đột nhiên nhớ tới có một số việc muốn đi xử lý một chút, nàng ở trong này chờ ta một lát."

Lý Vị Ương giống như chợt bừng tỉnh, lúc này mới nhìn về phía hắn, trong ánh mắt lộ ra vài tia nghi hoặc, Nguyên Liệt cũng không giải thích nhiều, chính là cười với nàng nói:

"Nàng nhất định phải chờ ta."

Lý Vị Ương nhìn hắn rời đi, thấy vẻ mặt hắn có chút thần bí, nàng nhìn Triệu Nguyệt nói:

"Hắn có việc gấp gì à? Nhất định phải làm ngay bây giờ sao?"

Từ trước đến nay, khi Nguyên Liệt ở cùng Lý Vị Ương, chưa bao giờ thấy hắn nhắc tới phải đi làm chuyện khác. Chỉ cần có thể làm bạn với Lý Vị Ương, hắn liền có thể đem tất thảy mọi chuyện đều đặt sang một bên, cho nên đây là lần đầu tiên xuất hiện loại tình huống thế này, Lý Vị Ương không khỏi cảm thấy kỳ quái. Triệu Nguyệt nghĩ đi nghĩ lại nhưng cũng lắc đầu nói:

"Tiểu thư, nô tỳ cũng không biết Húc Vương điện hạ có chuyện gì, nếu người muốn biết, nô tỳ có thể đi theo xem?"

Lý Vị Ương lắc đầu nói:

"Bỏ đi, để hắn đi đi."

Nói xong, ánh mắt nàng liền hướng đến tiểu cô nương kia, lúc này đứa nhỏ kia nhìn trúng một cái chong chóng, liền năn nỉ phụ thân mua cho, làm nũng không được liền ở phía trước sạp hàng đổi tới đổi lui, rồi luyến tiếc rời đi, ánh mắt Lý Vị Ương càng trở nên nhu hòa.

Thứ Nữ Hữu ĐộcNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ