"Thiên Tỷ !! Em đang ở đâu ? Dịch Dương Thiên Tỉ , tôi không có kiên nhẫn mà tìm em , mau lên tiếng đi " Tuấn Khải đi vào rừng tìm kiếm , vừa đi vừa gào thét , hắn lo lắng cho an nguy tên đần kia , lo đến mức phát điên
Sau một hồi chỉ nghe tiếng gió thoáng qua , Vương Tuấn Khải lại một tầng lo sợ "Thiên Tỉ? Thường ngày cậu nhóc như em rất thích chọc tức tôi , miệng mồm cũng chẳng tốt hơn tôi là bao . Có ngon thì chửi tôi đi! Hét to lên , chửi tôi là tên Đao Đần tiếp đi ! Tôi chỉ cần nghe giọng em thôi "
Thiên Tỉ nghe tiếng hét của hắn , cậu cười vì vẫn bản thân đã được cứu sống rồi lấy hơi nói lớn "Tuấn Khải ! Tuấn Khải! Tôi ở dưới đây"
"Ở dưới đây?" Tuấn Khải nhếch mày , không hiểu . Hắn cắn cắn môi dưới , rồi mới nhăn mặt mắng "Tên rắc rối này rơi xuống hang phải không?"
"Lúc nãy đi nên tôi lỡ chân "
Tuấn Khải đi lại cái hang gần đó , nhìn xuống thấy Thiên Tỉ liền đanh mặt . Tên này đúng là ngốc . Cái hang vừa to , vừa cao như vậy lại không nhìn thấy?
"Đợi tôi một chút , tôi kéo em lên"
Thiên Tỉ dồn hết hy vọng vào tên này , bây giờ tốt nhất là nên nịnh nọt hắn "Caca , anh cẩn thận!"
Loay hoay một hồi Tuấn Khải cũng trượt chân té xuống , ngã vào người Thiên Tỉ đang đứng đó. Mặt hắn với cậu đối nhau , Thiên Tỉ bị tên bự con này đè lên đến mất cảm giác . Tuấn Khải té rất đau nhưng là xấu xa nhả ra nụ cười
"Tránh ra!" Thiên Tỉ cáu gắt đẩy hắn ra khỏi người
Tuấn Khải đứng dậy , đưa tay ra có ý định dìu Thiên Tỉ . Cậu lạnh lùng tiếp nhận , không ngờ hắn nham hiểm kéo cậu ngã vào mình
"Aiya! Em muốn lợi dụng tôi?"
"Tên xấu xa " Thiên Tỉ tức giận mắng " Anh còn bày trò là tôi lập tức đập chết anh " cậu đỏ mặt xoay qua chỗ khác , rõ ràng không để hắn vào mắt.
Vương Tuấn Khải thấy vậy liền giở trò cảm lạnh , hắn ôm mình quỳ xuống "Thời tiết làm sao thế này? Thật muốn giết người"
Thiên Tỉ quay lại đa nghi nhìn hắn diễn "Lại bày trò?"
Tuấn Khải không trả lời , cuộn mình lại , ra sức run rẩy "Tôi bệnh"
Thiên Tỉ công nhận thời tiết bây giờ có lạnh thật nhưng vẫn không tin được tên này . Cậu đi lại , ngồi đối diện hắn "Làm sao đây?"
Tuấn Khải nhanh cơ hội một lần nữa kéo Thiên Tỉ vào lòng "Như vậy ! Sẽ giúp tôi ấm hơn"
"Tôi biết là anh lại giở trò mà"
"Đừng động đậy"
"..."
"Tôi cảm thấy mệt thiệt" Tuấn Khải thở ra khói "Có biết vì tìm em mà tội bệnh không , ít ra cũng phải đền bù , ôm tôi như vậy vẫn chưa đủ đâu "
Thiên Tỉ không đẩy hắn , cũng không muốn trả lời hắn . Cứ im lặng ôm hắn như vậy , cũng thực tốt "Tuấn Khải"
"Chuyện gì?"
YOU ARE READING
[KT]Đồng Tâm- HC
RomanceThể loại : đam mỹ Couple + Chính :Khải Thiên +Phụ : Nguyên Hoành Tác giả (au): Hoàng Châu -Truyện này tùy theo mỗi người cảm nhận :)) Ý mình là muốn sao cũng được nhưng cũng là do mình nghĩ ra ,tuy viết không hay nhưng nếu đem đi...