Ngoại truyện 4 : Cậu Con Trai

580 40 4
                                    

Lúc này đã là ban chiều ,Thiên Tỉ ngồi trong phòng làm việc rất lâu liền cảm thấy chán .Mấy bữa nay cả hai đều rất bận rộn ,nhất là Vương Tuấn Khải ,buổi sáng phải chụp quảng cáo ,trưa thì nhận lời đóng phim ,trời tối thì mới về ,cả hai rất ít nói chuyện với nhau .

Hôm trước ,Thiên Tỉ có chủ động hỏi hang nhưng hắn không trả lời mà gấp gấp gáp gáp nhanh chóng rời khỏi nhà. Cậu cảm giác rất mất mác ,nên có hơi giận dỗi Tuấn Khải .

Hôm sinh nhật cậu ,tuy cậu với Tuấn Khải quen nhau đã lâu nhưng chỉ có vài người thân thiết biết . Cô người mẫu thân hình bốc lửa lúc đó đã tán tỉnh Tuấn Khải ,hắn còn cười cười nói nói làm cho Thiên Tỉ không kiềm chế đầu óc mà uống rượu nhiều đến say xỉn .

Tuấn Khải đúng là Bạch Mã hoàng tử chiếm được ưu ái của phái nữ ,làm Thiên Tỉ luôn cảm thấy bất an ,tuy rằng hắn chưa từng làm chuyện có lỗi với cậu nhưng được quá nhiều phái yếu theo đuổi ,thật sự không phải là chuyện tốt.

Suy nghĩ một hồi lại ngân nga bài 'Bong Bóng'  ,tiếng chán nản từ phòng y tế vọng ra "Đóa hoa có đẹp bao nhiêu nở rồi cũng sẽ úa tàn . Vì sao có lung linh nhường nào lóe sáng rồi cũng sẽ vụt tắt . Tình yêu vốn như bong bóng ,nếu có thể nhìn thấu hết thì còn gì để đau lòng?..."

Thiên Tỉ nhăn mặt ,nhìn tấm hình mình và Tuấn Khải chụp với nhau ,chỉ vào khuôn mặt tuấn tú đó trách móc "Đồ đao đần ,gần đây dám bỏ bê tôi ,không quan tâm tôi ,có phải là anh chán tôi không? Vương Tuấn Khải anh chỉ có khuôn mặt khiến người ta mệ mệt ,chứ chẳng có tấm lòng gì cho cam!"

"Thì ra là ngồi đây nói xấu anh! Uổng công anh xin nghỉ hôm nay chỉ để mua hoành thánh vịt cho em! " Tuấn Khải hậm hực tay xách hộp hoành thánh đi vào trong ,hung hăng đặt xuống bàn.

Thiên Tỉ giật mình ,sợ sệt "Anh mới tới ?"

"Đã đến từ lúc em đang say sưa hát ,cứ tưởng em sẽ hiểu được lời bài hát nhưng lúc sau thì trách mắng anh như vậy?"

"Anh đến lâu như vậy sao lại không vào?"

"Muốn ngắm em đang làm gì thôi"

"A"

"Em đừng vội nghĩ bậy ,thật ra em chưa nhìn thấu được trái tim anh sao? Nên nhớ ,anh sẽ không bao giờ bỏ rơi em ,ăn đi" Tuấn Khải ôn nhu nắm tay Thiên Tỉ ,sau đó thì đẩy hộp hoành thánh qua sang.

"Ân" Thiên Tỉ thẹn đến chỉ biết cuối ngầm mặt xuống đất ,mới sámg sớm đã phải nghe những lời sến súa của hắn ,làm câu không biết nên là gì cho phải.

Tuấn Khải dịu dàng hơi chòm lên hôn đầu cậu .Nói đi nói lại ,Thiên Tỉ vẫn cảm thấy mình là kẻ hạnh phúc nhất nhưng chỉ vì trò khỉ của Tuấn Khải nên cậu có đôi lúc quởn trách ,chỉ cần lời ngon ngọt từ miệng hắn nói ra thì không lâu cũng phải cuối đầu tha lỗi .

"Tuấn Khải ,chúng ta đi trại mồ côi được không?"

"Ừ ,được chứ!" Tuấn Khải phóng khoáng mỉm cười đồng ý

Vương Tuấn Khải và Dịch Dương Thiên Tỉ đã vào trại mồ côi vài lần .Lần đó là Tuấn Khải được fan tặng rất nhiều quà bánh nên Thiên Tỉ có lòng tốt muốn đem cho hết ,dù sao Tuấn Khải cũng rất thoải mái chấp nhận.

[KT]Đồng Tâm- HCWhere stories live. Discover now