Chương 28

1.1K 84 5
                                    

Thiên Tỉ thức dậy vào một buổi sáng đẹp trời ,vốn không khí trong lành mát mẻ nhưng sao thân thể của cậu trở nên đau rát và yếu ớt hơn ngày thường , buớc xuống giường ,cảm giác đau rát từ phía dưới làm cậu té khụy xuống sàn nhà , tinh dịch màu trắng chảy ra .Tuấn Khải nghe thấy âm thanh giật mình tỉnh dậy hỏi xảy ra chuyện gì . Thiên Tỉ cắn răng chịu đựng :

" Em đau quá" môi cậu mím chặt ,thần thái cũng suy sụp hẵn .Tuấn Khải hiểu được , bước xuống giường ,bế cậu trên tay :

"Anh giúp em vệ sinh thân thể ,anh sẽ xin thầy cho em nghỉ "

Thiên Tỉ phản đối ,thành tích học tập của cậu luôn luôn vượt trội ,thầy cô cũng rất yêu thương cậu ,cậu chưa từng nghỉ học buổi nào để thành tích luôn được cao ,hiện tại thân thể cậu đau đớn như thế này ,Tuấn Khải bảo nghỉ học thì không hẵn là nghỉ một ngày

Tuấn Khải khó chịu, chân mày bắt đầu cau lại :"Em không nghe lời anh thì anh bỏ mặt em ! Đau như thế này ,không biết lết nổi không mà còn đi học. Nghỉ đi , được không?"

Thiên Tỉ suy nghĩ thật lâu ,sau đó mới ầm ừ trả lời .Tuấn Khải nhìn cậu ,cúi người hôn lên mặt Thiên Tỉ :"Anh sẽ nghỉ cùng em ,em đau như vậy là trách nhiệm của anh ,giao em cho người khác chăm sóc anh không an tâm "

Thiên Tỉ không trả lời anh ,thấy cậu không phản đối thì liền bế Thiên Tỉ vào phòng tắm ,vệ sinh giúp cậu .Tuy đã qua đêm nhưng đây là lần đầu hai người tắm cùng nhau ,không khỏi cảm xúc ái ngại .Thiên Tỉ trách né bảo Tuấn Khải ra ngoài ,anh giả vờ không nghe thấy lấy xà phòng xoa trên thân thể cậu ,không khí âm ẩm ,cũng với hơi thở của hai người làm anh không kiềm nỗi cảm xúc ,hôn trên môi cậu .Thiên Tỉ có chút ngượng ngào mà quay về phía khác tránh mặt anh .Đến khi ra khỏi phòng cũng là Tuấn Khải bế cậu ,thay quần áo giúp cậu .

Tuấn Khải ôn nhu ,vuốt nhẹ gò má cậu :" em đói không?"

Thiên Tỉ thành thật gật đầu .Tuấn Khải đứng dậy :"Em nằm chờ anh một chút "

Không lâu sau Tuấn Khải liền mang cháo thịt nóng hổi tới .Anh ân cần ,dìu cậu ngồi dậy ,anh múc một muỗng cháo ,nhẹ nhàng thổi rồi nhấp một miếng xem có nguội chưa .Đưa bên miệng cậu :"Nào ,há miệng "

Thiên Tỉ cũng nghe lời mà há miệng ,người kia đút ,người kia ăn một hồi thì Tuấn Khải vẫn bấc giác mở miệng trước :"Phải rồi Thiên Thiên , cha mẹ Chí Hoành ở nước ngoài ,em sống với cậu ấy từ nhỏ tới lớn ,vậy cha mẹ em đâu .Tại sao em và Chí Hoành không sống cùng cha mẹ mình?"

"...."

"Mà quen biết em cũng gần một năm ,anh thật sự chưa thấy em nhắc về cha mẹ . Để có dịp anh còn phải ra mắt cha mẹ em" Vương Tuấn Khải phì cười , trêu ghẹo Thiên Tỉ

Người kia im lặng ,nuốt ngụm cháo xuống họng ,cười khổ :"À ,cha mẹ Chí Hoành bên Pháp ,hằng tháng đều gửi tiền về giống cha mẹ anh vậy nhưng cha mẹ cậu ấy bận rất nhiều việc , nếu để cậu ấy đi chung thì thật sự phiền ,với lại cậu ấy cũng là dạng người nhút nhát ,không thích xã giao với mọi người bên đó"

Im lặng một hồi ,Tuấn Khải thấy nghi ngờ , nghiêm túc nhìn cậu :"Vậy còn cha mẹ em?"

"..." Thiên Tỉ sửng sốt vài giây ,không nói câu nào , lạnh nhạt dành lấy tô cháo trên tay anh ,nhanh chóng ăn hết

[KT]Đồng Tâm- HCWhere stories live. Discover now