"Vương Tuấn Khải ,chuyện cậu nhờ tôi .Tôi đã tìm ra manh mối"
Tuấn Khải cau mày nghi ngờ "Manh mối?"
"Người hại Thiên Tỉ ra nông nổi như vậy...." Vương Nguyên đắn đo một hồi ,khẽ chau mày khó chịu rồi nói "chính là Vương ca ca "
"Cậu đừng đùa ,anh tôi sao? Biến thái chắc?" Vương Tuấn Khải cười lắc đầu không tin.
"Anh cậu hiện cũng đã gần bốn mươi ,dù gì cũng chạc tuổi cha cậu .Mẹ Thiên Tỉ lúc đi theo anh cậu cũng chỉ ba mươi tám ,vấn đề này không có điểm nghi ngờ nữa!" Vương Nguyên tức giận ,đập bàn "trong lúc xảy ra vụ việc ,Thiên Tỉ đã vô tình nhìn thấy tờ danh thiếp của anh cậu " hắn nhanh tay lấy tờ giấy đã nhăn nheo mà Thiên Tỉ đưa " tên Vương Tứ Kiệt..."
"...." Tuấn Khải nhắm chặt mắt kiềm đi tức giận ,sau đó thì giật lấy tờ giấy trong tay Vương Nguyên nắm chặt
"Vương ...?" Vương Nguyên nhìn sắc mặt Tuấn Khải ,bèn có chút khó hiểu
"Chúng ta có thể làmđược gì anh ấy đây?" Vương Tuấn Khải thất vọng "mọi thứ liên quan đến tôi đều là do anh ấy điều kiển ,tôi có thể làm được gì?"
"Phải!"
Dù gì thì người khó xử nhất vẫn là Vương Tuấn Khải ,chị dâu tốt bụng luôn luôn yêu thương ,tận tình chăm sóc ,nếu so với thực tại là mẹ vợ hắn sao? Chuyện quái gì thế này .Tuấn Khải nằm trên giường nhắm chặt mắt lại suy nghĩ ,mẹ vợ cưới anh mình thật là quá bỉ ổi rồi .Đúng là trái đất rất nhỏ ,quay quanh cũng toàn là người quen .
"Đồ chết tiết" Tuấn Khải mắng một tiếng rồi lại nắm mắt.
Thiên Tỉ đang làm bài khẽ giật mình , nghĩ hắn chửi mình nên cũng ngoan ngoãn ngồi im .Cái tên này sao nay hung dữ như vậy?
"Thiên Tỉ!"
"chuyện gì?"
"Em lại đây " Tuấn Khải nhích quá một bên kêu cậu lại nằm kế.
"Em bận làm bài tập ,đợi em một lát"
"Tháng sau là hè rồi mà?Em không vui chơi một tí đi ,anh có chuyện muốn nói "
Thiên Tỉ bỏ bút xuống đi lại ,cậu cười một cái rồi nói "Là chuyện gì?"
"Hôm nay em muốn ăn gì? Anh dẫn em đi ,được không?"
Thiên Tỉ phì cười "đột nhiên lại tốt với em như thế?"
"không gì ,vợ chồng với nhau đi ăn là chuyện thường thôi ,em không thích ?" Tuấn Khải hoạt bát quơ tay ,cười hiền .
"Thích! Em muốn anh hoành thánh ,chỗ mà lần đầu chúng ta đi ăn ccùng nhau "
"Được ,anh dẫn em đi .Ngày mai chúng ta bắt đầu đi học"
Vương Tuấn Khải ,từ nhỏ đã rất nghe lời anh ,nói đúng hơn là luôn bị anh hắn chỉ dẫn .Tuy bản thân là một xã hội đen nhưng rất nghe lời Vương Tứ Kiệt . Dù gì hắn cũng chỉ mới mười tám tuổi ,không thể suy nghĩ chính chắn như một chàng trai đã trưởng thành .
Sáng hôm sau ,Thiên Tỉ cùng Tuấn Khải vào trường học ,mọi nguời xung quanh đều rất xôn xao ,ánh mắt nhìn ngó Thiên Tỉ đầy ác ý . Vương Tuấn Khải cảm nhận đuợc nên đã đi lên phía trước chắn cho cậu. Đến khi cậu vào lớp thì Vương Tuấn Khải đã biến mất từ lúc nào.
YOU ARE READING
[KT]Đồng Tâm- HC
RomanceThể loại : đam mỹ Couple + Chính :Khải Thiên +Phụ : Nguyên Hoành Tác giả (au): Hoàng Châu -Truyện này tùy theo mỗi người cảm nhận :)) Ý mình là muốn sao cũng được nhưng cũng là do mình nghĩ ra ,tuy viết không hay nhưng nếu đem đi...