Chương 16

2K 166 7
                                    

Thiên Tỉ lạnh lùng nhìn hắn . Tuấn Khải thấy bản mặt cậu lạnh như khí trời cũng ho khan vài tiếng "Bây giờ, trời cũng đã gần khuya ,ở đây thật sự cũng  không có gì ăn đâu ,không lẽ em muốn ăn thịt tôi?"

Thiên Tỉ đương nhiên lắc đầu " Tôi không muốn bị gia đình anh truy nã "

"Vậy đừng than vãn nữa ,thật sự chỗ này không hề có thức ăn"

Thiên Tỷ buồn rầu không nói gì ,Tuấn Khải liền nói tiếp "Lúc nãy tôi có mua về cho em rất nhiều hộp bánh ăn vặt , thật sự rất nhiều đấy ! Nhưng khi nghe em đi vào rừng một mình nên tôi đã để quên nó mà chạy đi tìm em "

"Anh thật sự lo lắng cho tôi vậy sao?" Thiên Tỉ nhìn hắn cười đắc ý

Tuấn Khải mặt đỏ ửng ,lớn tiếng biện hộ "Em đang mơ à? Tôi chỉ sợ em lạc mất rồi thì ai sẽ là người ăn số bánh đó ! Mắc công tôi bỏ tiền ra mua rồi lại đem đi bỏ "

"Nhưng Nguyên caca cũng thích bánh vặt mà ,tôi nghĩ anh ấy sẽ rất thích và ăn hết "

"Em hay quá , tất nhiên tôi có mua luôn cả bánh cho Vương Nguyên nhưng tôi đã nói là rất nhiều mà ,số bánh đó chỉ có em mới ăn hết " Tuấn Khải thấy Thiên Tỉ cười trêu nghẹo , cũng cười theo

Thiên Tỷ nhuớng mày nghi ngờ "Thật vậy sao?"

"Tất nhiên"

Thiên Tỉ lần nữa nhìn chằm chằm vào mắt Tuấn Khải "Anh nghĩ tôi là heo chắc? Mua nhiều vậy làm gì. Anh phung phí như vậy! Thật đáng giận "

Tuấn Khải bị ánh mắt Thiên Tỉ tra hỏi , ép quá nên trả lời thật "Ừ ,là tôi quan tâm em ,lo lắng cho em .Đừng giận nữa ,em có biết em giận là giống mấy con khỉ già không?

Aiya ,Tuấn Khải là đang xin lỗi hay là đang cố châm dầu vào lửa đây? Càng xin lỗi thì Thiên Tỷ càng giận ,chính Tuấn Khải cũng không biết tại sao ,anh chỉ nói ra những gì đúng sự thật thôi mà .Cái đó gọi là quá "thật thà" . Thiên Tỉ tức giận đến mặt đỏ ,đẩy mạnh Tuấn Khải ra đạp vào chân hắn thật mạnh .

Tuấn Khải ôm chân kêu lên một tiếng rồi tức giận nói

"Chân tôi chỉ mới khá hơn thôi ! "

"Xin lỗi "Thiên Tỷ nhìn anh ,mặt có vẻ không có cảm xúc. Đúng là đại thiếu gia , đau một chút đã không chịu nổi.

"Không muốn xin lỗi thì thôi đừng đem cái mặt lạnh đó ra ,tôi không ép buộc em .Xin lỗi không có chút gì gọi là thành ý vậy mà cũng xin lỗi cho được !!" Tuấn Khải nhăn mặt , lần này hắn thực sự giận nhưng không phải vì đau , mà là vì cậu dám đẩy hắn ra! To gan!!

"Tôi có thể làm gì ngoài xin lỗi ? Lúc nãy tôi nhớ lại nhưng chuyện vừa rồi của anh và tôi  , tôi thấy nó đã đi hơi xa tình bạn .Tôi không nên quá thân với anh" Thiên Tỉ vẫn không chút biểu cảm , nhưng tim thì vẫn nhói.

"Tại sao lại không nên thân với tôi ? Em không thích chơi với tôi?" Tuấn Khải khó chịu nhìn cậu

"Bởi vì tôi biết Chí Hoành thích anh ,tôi mà cứ tiếp tục thân thiết với anh thì có lẽ tôi và Chí Hoành sẽ có chuyện không hay"

[KT]Đồng Tâm- HCWhere stories live. Discover now