Chương 35

727 62 23
                                    

Từ ngày Vương Tuấn Khải định cư bên Hoa Kỳ , Lưu Chí Hoành quyết định cùng Thiên Tỉ sống chung với nhau như thuở ban đầu ,có điều là mỗi ngày đều có hai người tốt bụng đến chơi , là Vương Nguyên và Cao Mạc. Bọn họ ,người thì đem bánh ,người thì đem quà ,làm cho Chí Hoành ,Thiên Tỉ cũng xấu hổ , liên tục cảm ơn.

Hôm mà Thiên Tỉ gặp Vương Tuấn Khải ,tinh thần đã trở nên xấu đi rất nhiều nhưng vài năm trôi qua . Nhờ sự bình yên và nhốn nháo của ba người kia , tâm tình cũng ổn định trở lại .Nói chuyện cũng nhiệt tình và thoải mái hơn lúc trước .

Thiên Tỉ sau khi khỏi bệnh cũng đã thay đổi đi vài phần ,gương mặt  lạnh lùng đi ,tay nghề nấu nướng lên cấp rất nhanh ,diện mạo trở nên tuấn tú ,vóc dáng phát triển đã cao ráo hơn xưa , ngoài Chí Hoành ,Vương Nguyên và Cao Mạc thì nếu như là nguời bạn đã lâu không gặp ,chắc cũng không nhận ra đứa trẻ Thiên Tỉ bụi bậm lúc truớc . Những người không thân thiết thì anh tỏ ra rất lạnh nhạt có lẽ sợ phải quen biết thêm nhiều người ,sau đó thì lại rơi vào lưới tình ,sau đó nữa phải chịu thêm nhiều đả kích . Anh đăng kí vào ngôi trường khác tiếp tục học nhưng mang tội uy hiếp nam nhân làm chuyện bỉ ổi thì ai có thể chấp nhận đây?

Cũng đã bốn năm trôi qua , mọi quá khứ đều dần nhạt nhòa, chuyện anh uy hiếp nam nhân mọi người đều đã quên lãng .Rốt cuộc trường đại học cũng đã nhận ,hiện tại Thiên Tỉ là sinh viên năm cuối , được khá nhiều bạn nữ mến mộ về tài trí ,đạo đứt lẫn diện mạo .Dù bên ngoài rất lạnh lùng thờ ơ ,nhưng chỉ cần mở miệng thì mọi thứ trở nên rất dịu dàng .

"Thiên Thiên , cậu ăn sáng chưa?" Nữ sinh A e thẹn hỏi

Thiên Tỉ bật cười , giọng nói trầm ấm đáp :" Tớ đang chuẩn bị ăn thôi"

"Cùng nhau ăn chung được chứ?"

"Nếu không phiền cậu , thì có thể a~"

Nữ sinh A đó tủm tỉm cười mãn nguyệng vì lời dịu dàng của anh :" không phiền!"

Thiên Tỉ rất giỏi về ngành y ,được một thầy dạy chuyên ngành yêu thương vì sự lễ phép ,chịu khó nên chỉ dẫn tận tình vô cùng ,đến cuối năm ông giới thiệu Thiên Tỉ với bác sĩ Lâm nổi danh trong thành phố T, anh đã được bác sĩ Lâm chu đáo dạy bảo ,học hỏi cũng đã lâu ,sức lực của anh thật sự không khác gì một bác sĩ thực thụ khiến cho bác sĩ Lâm rất hài lòng .Đã học hết năm học ,còn được nhận bằng khen ,nếu cho anh làm bác sĩ hiện tại cũng không phải không được nhưng có phải là quá còn trẻ không?

"Thầy à ,có thể cho em làm bác sĩ không? Thực sự em rất muốn a ,không phải thầy nói em đủ năng lực sao?"

"Con chỉ mới hai mươi , tuổi của con còn quá trẻ để làm bác sĩ trong đây .Nếu con muốn làm bác sĩ như thế ,hiện tại con có thể làm bác sĩ trong một trường học ,đến khi con đủ ba mươi , thì vào đây tìm thầy , con đồng ý không?" Bác sĩ Lâm khó sử thành thật giải thích cho cậu.

"Vậy thì tốt ,chỉ cần có thể giúp mọi người thì sao cũng được " Thiên Tỉ cười hiền ,bắt tay ông.

"Tốt lắm ,thầy biết một ngôi trường này rất tốt ,sẽ giới thiệu cho con" Bác sĩ Lâm híp mắt cười ,trên mắt còn lộ ra vài đường nét chân chim của một người đã năm mươi tuổi.

[KT]Đồng Tâm- HCWhere stories live. Discover now