Hôm nay Jungkook dậy từ rất sớm, đánh răng súc miệng sạch sẽ, khuôn mặt ngái ngủ thay đổi thần sắc tươi tắn hoạt bát như mọi ngày. Xuống dưới nhà đi dạo trong vườn một hồi rồi trở lại dùng bữa sáng, kế đó là trở về phòng của mình. Mở tủ đồ to tướng ra, cậu khoanh tay ngắm nhìn nó một lượt từ trên xuống dưới. Mười lăm phút trôi qua nhưng tư thế vẫn không thay đổi.
"Nhiều đồ quá cũng không phải sung sướng gì, tối nay nhất định phải kêu Taehyung vứt bớt đi mới được!".
Từ khi hắn đi Mỹ gia sản của Jeon Jungkook cậu bỗng nhiên tăng lên đáng kể, mà cái đáng nói ở đây gia sản không phải là hiện kim mà là vật chất. Taehyung rất có ý thức mình không thể ở bên cạnh chăm sóc cho cậu thật tốt, chú ý từng cái ăn cái mặc của cậu nên mỗi tháng đều đặn gửi đồ về.
"Cũng không phải còn nhỏ gì nữa, bắt đầu để ý vẻ ngoài của mình khi ra đường là điều cần thiết. Dù gì thì cũng nên làm sáng lên cái danh Đại thiếu gia của ngươi chứ" Taehyung giọng cao vút trêu chọc cậu.
Hắn bây giờ trở thành ông chủ của Kim gia thì cậu tất nhiên cũng phải được thăng cấp rồi. Hắn gần đây hay nhắc nhở cậu như vậy, rằng lời nói cử chỉ phải như thế nào. Jungkook cũng gật đầu tỏ vẻ đã hiểu, dù cậu không thích mấy cái lễ nghi giả tạo đó thì cũng phải làm theo. Taehyung lúc trước không phải cũng trải qua một "lớp huấn luyện" như vậy hay sao?
Jungkook cuối cùng cũng chọn cho mình một áo thun trắng cổ chữ V, khoác áo len đen bên ngoài. Phía dưới bận một chiếc quần jean đen, tất cả đều theo phông màu đơn giản trắng-đen. Nhìn đơn giản là thế nhưng nếu ai đó dùng từ đơn điệu thì sẽ biến câu chữ thành một loại sai lầm trầm trọng. Vì nhìn cậu bây giờ thực toát lên vẻ sang trọng mà khó ai có thể giải thích được.
Người đẹp vì lụa. Mà Jeon Jungkook thì lại là người mặc gì cũng đẹp, cơ bản là nước da trắng hồng và khuôn mặt dễ thương đã đủ tôn bộ đồ cậu đang mặc lên rồi.
"Áo, checked!"
"Quần, checked!"
"Giày, checked!" Jungkook chợt phát hiện một bên dây giày chưa được thắt kĩ, lại cúi xuống chỉnh trang lại.
"Cặp sách, checked!"
Nhìn lại mình trong gương một lần nữa, khóe miệng lại không tự chủ được mà mỉm cười. Điện thoại của Jin gọi đến, Jungkook nhanh chóng nghe máy.
"Kookie, đã chuẩn bị xong chưa?" Tiếng anh vang lên trong ống nghe, tựa hồ cũng có một tâm trạng vui vẻ giống cậu.
"Anh Jin, chuẩn bị xong rồi. Em cũng sẵn sàng rồi" Cậu tươi cười trả lời.
"Vậy sao? Vậy còn không mau xuống? Chúng ta xuất phát thôi!" Jin reo lên trong điện thoại, anh thậm chí còn phấn khích hơn cả cậu nhỏ.
Ngày hôm nay, Jeon Jungkook sẽ chính thức trở thành sinh viên năm nhất, đánh dấu mốc năm mười sáu tuổi của cậu. Khép lại quãng thời gian đầy khó khăn và thăng trầm, cậu sẽ lại khoác lên lưng cặp sách và đến trường.
BẠN ĐANG ĐỌC
[VKook / Longfic] HOLD ME (Edit)
Fanfic"Cậu giống như khói thuốc lá, cứ bay xung quanh hắn, nhưng lại mờ mờ ảo ảo rồi biến mất. Hắn cứ hút mãi hút mãi, muốn khiến cho căn phòng này tràn ngập làn khói ấy, cũng giống như cậu hiện diện tại đây, bên cạnh hắn"