Chap 20

4.2K 465 12
                                    

"Tao không biết là mày cũng chơi với nhà Ravenlaw đấy."

"Ý mày là Clarice?" – Draco nhướn mày hỏi lại nhưng rõ ràng là không cần nghe câu trả lời, lại nói tiếp – "Clarice cũng là quý tộc thuần chủng, gia đình tụi tao có quan hệ lâu đời. Tao biết nó từ nhỏ, tại lúc phân loại nó chọn nhà Ravenlaw nên tụi tao cũng không nói chuyện lâu rồi. Sau cuộc chiến,... nhờ mày mà mấy gia tộc như nhà tao cũng không đến nỗi chìm ngỉm luôn nhưng dù sao vẫn phải nhờ những gia tộc đã chọn phe sáng có quan hệ để khôi phục lại uy thế..."

"Gia đình Clarice đã giúp đỡ gia tộc mày?" – Harry

"Ừ" – bỗng nhiên giọng Draco lạnh lùng hơn một chút, đáy mắt xám cũng hơi thay đổi, có chút chua xót – "Mày muốn nghĩ sao thì nghĩ nhưng tao nói thật là gia đình nó cũng không tốt đẹp gì đâu, chỉ là .. may mắn chọn đúng chỗ đứng thôi. Khi cuộc chiến bắt đầu thì hai nhà cũng cắt đứt rồi, nhưng sau đó thì bên kia thấy gia tộc tao có những cái họ cần để khôi phục mấy hậu quả tồi tệ để lại nên chủ động liên lạc lại, mà ba tao thì cười to khi thấy bức thư cú rồi lập ngay cái kế hoạch khai thác triệt để ngược lại... quá rõ ràng! một mối quan hệ ngay từ đầu đã là lợi dụng qua lại thôi, mà có lẽ từ xưa đã vậy chỉ là lúc đó tao chưa nhận ra. Ha! Con người ta đúng là sống rất thực tế, đúng không?"

"Tao có nghe qua mấy vụ tương tự, từ lúc còn trong cuộc chiến cũng đã thấy nhiều, cái gì mà phe sáng, phe tối, cũng như nhau cả thôi, đánh đổi quyền lợi với nhau, đừng tưởng bên này vĩ đại lắm. Thủ đoạn mà bè lũ Voldemort nghĩ được thì bên tụi tao cũng không thua kém đâu, lấy đại cái lí do nào đó che đi là xong, đơn giản tới bất ngờ luôn đó. Hưm...Ha!" – Harry bật cười mỉa mai, ngừng một lúc lại nói tiếp – "Tụi tao thì đương nhiên là không được cho biết nhưng mấy người lớn đó không nghĩ tới tụi tao dù có biết thừa cũng làm ngơ đó thôi. Lúc đó đều bịt mắt bịt tai mà chiến đấu, riêng tao thì ngoài mấy suy nghĩ lí tưởng cao cả thì còn phải lo giữ mạng nữa, cảm giác tồi tệ cực điểm chỉ sau khi mọi chuyện kết thúc mới bò lên nhưng mà dù sao cũng phải chai mặt sống tiếp thôi."

"Nghe mày nói tao càng thấy chán đời, khuyên mày tốt nhất là sau này đừng mở miệng an ủi ai đó nữa." – mắt xám ảm đạm nhìn đứa tóc đen.

"Tao có đang an ủi mày đâu." – Harry bật dậy, lại tiếp tục toe toét – "Tao không phải đứa nhạy cảm nhưng không ngu tới nỗi không biết mày đang nghĩ gì... Đừng có cau có nữa, nhìn mày như vậy thật kì quặc."

Draco giật mình khi Harry đưa tay chỉ vào giữa trán nó rồi giữ ở đó chà tới chà lui. Lúc này nó mới nhận ra là mình đang vô thức cau mày, nắm cổ tay Harry giật qua một bên, hơi chun mũi lại, nó hỏi – "Còn Menda của mày từ đâu ra vậy?"

Đứa tóc đen hơi hơi nhướn mày nhìn mắt xám, cười nói – "Cô ấy là cháu của Kingsley, ông ta giới thiệu cho tụi tao biết nhau hình như khoảng hai năm trước, có lẽ ông ta muốn đảm bảo Menda an toàn nếu lỡ có chuyện xảy ra nên thầm gợi ý tụi tao coi chừng giùm. Ba mẹ của cô ấy chết lâu rồi, trước đây Menda sống ở Pháp, Kingsley chỉ mới đưa cô ấy về Anh mấy năm nay thôi. Mày biết đấy, vẫn còn mấy tên mất trí chưa từ bỏ ý định trả thù nên Kingsley gửi cô ấy ở Hogwarts cho an toàn và ba đứa tụi tao tiếp tục nhiệm vụ 'vĩ đại' là giúp đỡ cô ấy cho đến khi mọi chuyện ổn thoả."

Cây táo gaiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ