Chap 11

17.1K 1.1K 20
                                    

 Anh nghe thấy một tiếng nặng nề bủa vây tâm trí, có tiếng nói bất lực và có cả tiếng cười chế giễu. Anh mệt mỏi lẫn cùng chán chường khi mỗi lần nghĩ tới việc mình đối xử tàn nhẫn với Eunbi, khiến cô phải khóc...

Có thể là do câu chuyện của Haemin đã kể làm cô mệt mỏi, nhưng anh lại chẳng có quyền tò mò Haemin đã nói những gì.

Có thể chỉ vì cô căm ghét anh, tới nhìn anh cũng không vui vẻ gì. Cuộc sống cô bị đảo lộn chỉ vì anh, anh trói buộc cô với cái thứ "hôn nhân" giả, biến chính cuộc sống cô trở nên nguy hiểm chỉ vì mang danh "vợ của Trùm Bang Thất". Anh biết hiện tại chưa có gì làm hại được cô nhưng anh không thể đoán trước bất cứ điều gì đang đợi cô. 

Nước mắt Eunbi không phải một lần rơi, nhưng mỗi lần cô khóc cũng đều vì anh...

Anh chả khác gì một tên tội phạm, giết hại cuộc đời bình thường của cô, bắt cô vào vòng chơi luẩn quẩn không hồi kết của mình. Nghĩ tới vậy Taehyung liền vò tóc, tia đỏ trên ánh mắt bỗng rõ ràng, anh vội vàng đứng dậy khỏi bờ tường mà cả hai cùng tựa ở hai bên.

Eunbi cũng đứng dậy bên kia tường, bước về phía phòng, muốn đóng cửa lại.

Anh mở cửa, nhìn thấy đôi mắt cụp buồn ấy của Eunbi bên kia cánh cửa. Trong lòng bỗng bức bối khó tả, nhịp tim chầm chậm vội vàng chuyển sang gấp gáp, nhanh chóng. Buốt giá trong lòng trong vài giây chuyển thành lời thúc giục vội vã.

Anh tiến về phía cô, giữ cánh cửa đang khép hờ, tay nắm chặt bàn tay Eunbi. Trong khoảnh khắc dường như quá ngắn ngủi ấy, Taehyung dần như mất tự chủ, đẩy sâu cô vào căn phòng.

Tiếng cửa đóng khô khốc phá tan không gian tĩnh lặng, Eunbi không kiểm soát nổi, ngã về phía giường lớn của mình, hoang mang nhìn đôi mắt đặc sệt của anh, ánh mắt anh như vòng xoáy của nỗi buồn vô tận, ám ảnh sâu vào đầu óc Eunbi ngay lúc này. 

Anh ôm chặt lấy thân người bé nhỏ trong ngực, che giấu cảm xúc khó diễn đạt bây giờ. Chỉ ôm thôi cũng thấy bình yên tới lạ. Taehyung gia tăng lực siết lấy bờ vai Eunbi, cứ thế giữ cho cả hai nằm yên trên giường.

Eunbi mở tròn mắt, nhịp thở trở nên điều hòa dần nhưng vẫn lúng túng nhìn thẳng, tay khẽ gẩy người anh

- Nè Taehyung...

- Im lặng. 

-... Nhưng mà...

- Nói chuyện với tôi.

Eunbi không phản ứng, im lặng đồng ý, và bắt đầu nghe anh nói.

- Tôi không biết Haemin đã nói những gì với cô. Nhưng tôi sẽ kể cho cô nghe về tôi...

Nơi anh xuất phát, nơi anh bước từng bước để trở thành Kim Taehyung 25 tuổi như bây giờ, chính anh sẽ là người bắt đầu kể cho cô.

------------

20 năm trước, khi Kim Taehyung chỉ mới tròn 5 tuổi vẫn còn là một thằng nhóc bị bỏ rơi, không có tên càng không có bố mẹ. May mắn tưởng chừng đã mỉm cười với anh khi anh được người ta mang về chăm sóc... Nhưng không, một thời gian ngắn sau đó, gia đình nghèo nhận nuôi anh đã chết trong một vụ hoả hoạn, người ta chỉ kịp cứu anh ra khỏi đống đổ nát lúc bấy giờ.

[Long Imagine\ Hoàn] Cậu chủ - V (BTS)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ