Rất lâu sau đó Thuận Khê rốt cuộc cũng chịu buông Hiếu Mẫn ra..Sau đó lại hỏi.
-Mẫn Mẫn..ngươi lên đây làm gì..Không phải ngươi đi thăm mộ Phác bá bá và bá mẫu chứ.
Hiếu Mẫn gật đầu xác nhận Thuận Khê lại nói.
-Mẫn Mẫn..ngươi mất trí nhớ sao lại biết Phác bá bá và bá mẫu được an táng ở đây.
Hiếu Mẫn đáp.
-Là sư phụ ta nói cho ta biết..Đích thân sư phụ ta chôn cất cha mẹ ta ở đây mà.
Thuận Khê vẻ tức giận nói.
-Mẫn Mẫn..vậy là sư phụ ngươi cứu được ngươi ngay hôm đó sao..
Hiếu Mẫn cũng chỉ gật đầu..Thuận Khê lại nói.
-Mẫn Mẫn..sư phụ của ngươi cũng thật xấu..Biết ngươi còn sống mà lại nói với cha ta là không tìm được ngươi..Cha mẹ ta còn nghĩ ngươi cũng chết rồi..Hại cha mẹ ta thương tâm ngươi.Họ không cho ta biết chuyện này..Mãi gần đây mới chịu nói..Đến khi ta biết được sự tình ta cũng khóc mất mấy ngày.Lại còn muốn chết luôn theo ngươi...Nếu không phải linh cảm của ta nói cho ta biết ngươi còn sống thì ta đã chết mà không nhắm được mắt.
Hiếu Mẫn nghe vậy thì càng cảm động..Hiếu Mẫn nhìn chăm chú Thuận Khê sau đó hỏi.
-Thuận Khê..rốt cuộc ngươi và ta có quan hệ gì với nhau..Tại sao ngươi lại tốt với ta như vậy.
Thuận Khê cười đáp.
-Mẫn Mẫn..ngươi không cần cảm động đâu..Nhưng ta có thể khẳng định ta là người đối tốt nhất với ngươi trên thế gian này.
Hiếu Mẫn cười khẽ .Nhưng không hiểu vì sao nàng lại tin tưởng vào lời nói của Thuận Khê..Đứng một lúc nữa Thuận Khê lại nói.
-Mẫn Mẫn..ngươi về đây lâu chưa..Sao không về nhà.
Hiếu Mẫn hơi ngạc nhiên và cũng bối rối mà nói.
-Ta..ta về hơn một tuần rồi..Ta..không nhớ nhà mình ở đâu.
Thuận Khê nghe vậy liền nói.
-Mẫn Mẫn..Bây giờ ngươi theo ta về nhà đi..Nhà của ngươi bao năm nay ta vẫn giữ gìn như cũ..
Hiếu Mẫn cũng tò mò muốn biết ngày xưa mình ở đâu..Nàng cũng tin tưởng vào người con gái vừa gặp nhưng lại thân thiết này..Nàng không phản đối mà đi theo Thuận Khê..suốt đường đi Thuận Khê luôn nắm tay Hiếu Mẫn như sợ nàng sẽ chạy mất..
Thuận Khê đưa Hiếu Mẫn đến một khu nhà gỗ..Nhà không rộng nhưng cũng không phải chật..Trong nhà ngoài vườn rất sạch sẽ..Cho thấy ở đây luôn được quét dọn thường xuyên..Nha hoàn đi bên cạnh Thuận Khê lúc này mới lên tiếng.
-Phác cô nương..Tiểu thư nhà ta ngày nào cũng qua đây quét dọn..Phòng của cô nương là do đích thân tiểu thư làm,mấy năm nay đều như thế.
Hiếu Mẫn nhìn sang Thuận Khê đầy cảm kích..Thuận Khê chỉ mỉm cười đáp lại..Thuận Khê kéo tay Hiếu Mẫn vào trong nhà,đi qua hết các căn phòng và chỉ vào từng phòng mà nói.
-Mẫn Mẫn ngươi nhớ không...Đây là phòng của cha mẹ ngươi...
Hiếu Mẫn lắc đầu không đáp..Thuận Khê cũng không tỏ ra muộn phiền lại kéo Hiếu Mẫn đi phòng kế bên.

BẠN ĐANG ĐỌC
Nghiên Nhi (JiJung / EunYeon couple)
FanfictionDù là EunYeon hay Nghiên Tĩnh thì hai người vẫn chỉ thuộc về nhau.................<3