chương 77

1.5K 47 8
                                    

  HK đến B thị  đi bằng máy bay, chậm rãi đáp xuống sân bay quốc tế.

Nam nhân một thân mặc quần áo màu trắng hưu nhàn từ bên trong đi ra, bên cạnh còn một cậu thiếu niên ríu rít không ngừng đi theo.

"Oa —— thủ đô!! Mao Chủ Tịch! Lão Đại, ta thật sự rất hưng phấn ! Ta lớn như vậy rồi lần đầu tiên đến B thị ! A ~~~~Thật lớn \(^o^)/~" thiếu niên vẻ mặt hưng phấn phát biểu, vui vẻ xoay qua xoay lại trên đường, thậm chí đem mũ lưỡi trai từ trên đầu xuống ném lên không trung rồi bắt lấy, sung sướng nói lầm bầm hát 《 Trung Quốc trong tâm ta 》, ánh mắt quay tròn chuyển hết nhìn đông tới nhìn tây, rất giống Lưu bà ngoại vào trang viên rộng lớn, lộng lẫy.

Tiếng ca hỗn tạp của hắn thật sự rất chói tai, đã vậy lại tiếng huyên náo ở trong sân bay khiến cho nam nhân bên cạnh không khỏi nhíu mày, lạnh giọng nói ra hai chữ: "Câm miệng."

Lời nói của hắn luôn có uy lực. Từ trước đến nay mỗi lần hắn nói mỗ tiểu tử đều ngoan ngoãn nghe lời.... Tiếng ca ngừng, thiếu niên biểu tình mếu máo, ủy khuất nhìn hắn.

"Đi gọi Bùi Diệp tới đón ngươi." Nam nhân mặt không đổi sắc, lạnh lùng nói.

"Ta không đi! Ta còn ngắm không đã mắt chút nào, cái tên Tử thầy thuốc kia.....——" thiếu niên cau cái mũi, một bộ dạng tùy hứng, ngữ khí kiêu ngạo thập phần: "Hắn mà đến, chắc chắn một điều rằng hắn sẽ không bao giờ cho ta đi chơi đâu...Lão Đại ~~~ ngươi đừng đuổi ta đi được không ~~ ta cam đoan.... không bao giờ ... nữa phiền ngươi ! Tuyệt đối! !" Chữ cuối cùng hắn thả ngữ điệu thật dài ai nghe đến đều phải thương hại xong lại quay mặt về phía nam nhân hề hề cười một cách đáng thương.

KO im lặng một hồi trầm giọng nói: "Ta đi đến xem công ty mới, ngươi đừng có đi theo.."

Thiếu niên chớp chớp ánh mắt, đột nhiên"Ai nha" một tiếng, hỏi: "Đúng rồi, công ty kia không phải nói phái người đến đón sao? Sao bây giờ lại không thấy ~~" hắn vươn dài cổ nhìn xung quanh, lại quay đầu nhìn nam nhân, cười hì hì lấy lòng nói: "Nếu người còn không có đến, ta đây cùng ngươi đợi cho người đến mới thôi được không ~~"

Nam nhân mặt không chút thay đổi tầm nhìn đưa xuống, xem như đáp ứng yêu cầu của hắn. Thiếu niên hoan hô nhảy nhót một tiếng, giống như phạm nhân được đặc xá bay nhảy khắp nơi sau đó chạy lại các góc ở sân bay, cầm lấy máy ảnh đeo ở trước ngực chụp loạn xạ.

"Oa! Người nước ngoài —— tóc hồng!" Thiếu niên kích động tiến lên chào hỏi: "hello?" Người nươc ngoài ngẩn người theo quán tính đáp lại: "hi",  "Click ——" thiếu niên thừa cơ ấn chụp.

"Oa —— người da đen!" "Ai ai người kia ăn không phải cây dẻ ——" "A a tiểu cô nương cắt tóc đầu đinh ——" liên tiếp hưng phấn tiếng kêu.

Nam nhân nghe tiếng huyên náo đó cũng thản nhiên cho qua. Đôi mắt lướt qua đám người trong sân bay rồi nhíu mày lại..... không thấy người công ty Nhất Trí ra đón....

Di động rung lên, đoạn tin nhắn hiện ra【 lão Đại, các ngươi tới rồi sao? 】 người gửi là Bùi Diệp.

Hắn nhắn lại: 【 Đến sân bay đưa người nhà ngươi về cho ta. 】

MĨ NHÂN ĐÍCH MĨ CÙNG HACKER ĐÍCH HẮC - IRIS LẠCNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ