Chương 4: Khóa nhân duyên

11.8K 1.1K 316
                                    

“Thương Khâu?”

Người đàn ông có thân hình cao lớn che lại đôi mắt Tạ Nhất. Giọng nói trầm thấp phun ở bên tai làm Tạ Nhất không khỏi rùng mình một cái, phía sau lưng thoáng nổi từng trận tê rần, xông thẳng lên đến trên đỉnh đầu.

Tạ Nhất tuy rằng nhìn không tới bộ dạng người phía sau, cũng chỉ mới vừa gặp mặt ngày hôm qua, có thể xem như người xa lạ. Nhưng mà nghe giọng liền biết đó là Thương Khâu. Thậm chí hắn không mở miệng, Tạ Nhất cũng không thể biết được chắc chắn người nọ chính là Thương Khâu.

Quả nhiên, giọng trầm thấp cất lên:

 “Là tôi.”

Theo âm thanh ồn ào, thực mau cáng cứu thương đã được nhân viên y tế nâng lên xe cứu thương. Cảnh sát sơ tán đám người tụ tập. Thời gian cũng đã trễ, mấy người vây xem tụ tập sôi nổi trò chuyện bát quái liền tản ra.
Lúc này Thương Khâu mới chậm rãi buông tay. Tạ Nhất lại đi về phía trước nhìn, đã không còn cái cáng phủ vải màu trắng.

Tạ Nhất vội vàng quay đầu. Thương Khâu đang muốn rời đi, cũng quay đầu lại nhìn một cái, giọng không nóng không lạnh nói:

“Cậu có thể chất đặc thù, đừng nhìn người chết, đặc biệt là đôi mắt……”

Hắn nói, lại nhìn thật sâu vào mắt Tạ Nhất một cái. Hắn như hòa vào trong đêm tối, quần áo đen, đôi mắt màu đen. Tiếng nói thâm trầm mang theo sức hút, nhàn nhạt nói:

“Thể chất đặc thù sẽ bị quấn lên.”

Thương Khâu nói xong, lập tức quay đầu liền đi rồi.

Tạ Nhất hoàn toàn ngốc tại chỗ, không biết Thương Khâu nói vậy là có ý tứ gì. Rõ ràng đều là dùng tiếng Trung, lại đứng gần bên nhau, mà Tạ Nhất nghe không hiểu hắn nói gì.

Sẽ bị quấn lên? Bị cái gì quấn lên? Chẳng lẽ là quỷ sao?

Thương Khâu đã đi rồi, thân hình cao lớn, một đôi chân dài đi thực mau vào tòa nhà, thoáng cái đã nhìn không thấy.
Tạ Nhất đứng ở tại chỗ, quay đầu lại nhìn thoáng qua tiểu khu đối diện, cảm thấy thật âm trầm, thật không giống với ngày mùa hè nóng bức.

Tạ Nhất cũng nhanh chóng nâng bước đi vào khu vực thang máy để lên lầu về phòng.

Thương Khâu đã không thấy nữa, phỏng chừng là đã đi trước một bước, vào thang máy lên lầu rồi.

Tạ Nhất lên lầu, mở cửa phòng, đi vào, đem đồ vật tùy tay ném ở trên sô pha. Hôm nay tăng ca mỏi mệt lợi hại, Tạ Nhất cả TV máy tính đều lười mở, dứt khoát trực tiếp đi vào toilet chuẩn bị tắm rửa rồi lên giường ngủ.

Tạ Nhất mở đèn toilet, đi vào, cởi quần áo chuẩn bị tắm rửa. Khi cởi quần dài đột nhiên Tạ Nhất sờ tới một đồ vật còn trong túi quần. Là một viên kẹo trái cây.
Màu cam của viên kẹo trái cây dưới ánh đèn chiếu xuống thoạt nhìn có chút đáng yêu. Khi còn nhỏ Tạ Nhất thường xuyên ăn loại kẹo này, sau khi trưởng thành cũng không còn ăn loại kẹo giá rẻ này nữa. Hiện tại thấy lại còn làm Tạ Nhất rất hoài niệm.

(Hoàn) QUÁN ĂN ĐÊM KỲ LẠ _ HunhHn786Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ