Chương 223 - Đừng khách sáo

3K 175 7
                                    

Thằng nhỏ Ngô Sở Úy còn chưa kịp bỏ vào lại, đầu còn rỉ nước gục ở ngoài quần, tinh dịch trên tay cũng chưa kịp lau, bị ánh đèn chiếu vào, hiện lên một màn dâm mỹ.
Tròng mắt mở to đảo mấy vòng, tới khi mặt chuyển sang màu trắng ngà.
Biểu tình của Trì Viễn Đoan mới gọi là đặc sắc.
Giận cũng không được, chửi cũng không đúng, nóng cũng không phải, tức cũng không xong...
Nếu đây là con của mình, tùy tiện dạy dỗ một câu là được. Nhưng đây là con nhà người ta, lớn rồi, đủ lông đủ cánh rồi, biết nói sao đây?
Huống hồ Ngô Sở Úy là lén lút một mình trong nhà vệ sinh làm việc này, không làm phiền gì Trì Viễn Đoan, là Trì Viễn Đoan tự đẩy cửa vào, cũng không thể trách Ngô Sở Úy không ý tứ chứ?
Sau khi mặt đổi sắc mấy lần, Trì Viễn Đoan cuối cùng cũng mở miệng.
"Xong chưa?" (Ông nội Trì ơi, cháu nội ông đây, vái ông 1 vái, cười méo mồm)
Ngô Sở Úy lúc này mới phản ứng được, vội vàng rửa tay, kéo quần.
"Xong rồi thì mau trở về phòng ngủ đi!"
Trì Viễn Đoan giọng nói nghiêm nghị khẽ quát một tiếng, xoay người trở về phòng.
Ngô Sở Úy vẻ mặt lúng túng cùng đi vào theo.
Lại nằm trên giường, không khí trong phòng ngượng ngập hơn.
Nhưng kết quả Trì Viễn Đoan lại mạnh dạn đem lời nói ra mặt.
"Là lúc nào rồi, còn có tâm tư nghĩ tới việc này? Mới nhịn mấy ngày đã chịu không được à?"
Ngô Sở Úy cười khan một tiếng, "Chú cũng biết, việc này không phải muốn nhịn là nhịn được."
Trì Viễn Đoan bị Ngô Sở Úy làm nghẹn đến không biết nên nói gì cho phải.
Một lát sau, Ngô Sở Úy lần thứ hai cẩn cẩn thận thận mở miệng.
"Lúc đầu, con cũng có thể nhịn... Nhưng trước khi đi ngủ, chú sờ con mấy lần... Khụ khụ..."
Trì Viễn Đoan trong lòng muốn đem thằng nhóc Ngô Sở Úy không biết xấu hổ này quăng cho cọp xé xác cho rồi.
Lại trầm mặc một lúc, Trì Viễn Đoan mới mở miệng lần nữa.
"Hai người các cậu đã làm chuyện đó rồi à?"
Thật ra Trì Viễn Đoan dùng đầu gối nghĩ cũng có thể biết được, nhìn cái thằng con trai 'não toàn tinh trùng' của ông, không làm việc đó cơ bản không thể sống tới hôm nay. Nhưng ông vẫn muốn hỏi thử, muốn Ngô Sở Úy phủ nhận, mượn việc này làm lòng mình thoải mái.
Ngô Sở Úy đột nhiên bị cha chồng hỏi vấn đề này, có chút ngượng ngùng.
"Chú hỏi cái này làm gì?"
Trì Viễn Đoan phát hiện, Ngô Sở Úy nói chuyện không có trình độ gì cả, chặn họng người khác là chuyện thường tình.
"Quan tâm sức khỏe con trai tôi."
Ngô Sở Úy cười khúc khích.
"Chú không cần lo, con trai của chú vô cùng khỏe mạnh, chuyện ấy rất tốt, ha ha..."
Sắc mặt Trì Viễn Đoan có chút khó coi, hơn nữa ngày mới nghiêm nghị trách móc một câu.
"Cậu có biết việc làm này của các cậu rất dễ bị AIDS?"
Ngô Sở Úy cũng cũng nghiêm túc đáp lại: "Con biết, vì vậy con mới lên giường với con trai chú."
Con ngươi Trì Viễn Đoan đột nhiên nứt ra, ánh mắt đỏ ngầu đe dọa nhìn Ngô Sở Úy.
"Cậu vốn bị bệnh này, nên mới ngủ với con trai ta?"
Ngô Sở Úy vội vã trấn an cha chồng.
"Chú nghĩ đi đâu vậy? Chú xem con là loại người như vậy sao?"
Trì Viễn Đoan rống giận, "Vậy cậu có ý gì? ! !"
Ngô Sở Úy ngồi dậy, vô cùng kiên nhẫn nói: "Bệnh AIDS lây truyền qua ba đường, một trong số đó là lây qua đường tình dục. Nó là quan hệ không an toàn với người đã mắc bệnh, bao gồm cả tiếp xúc với người đồng tính, dị tính hay lưỡng tính."
"Trước khi con trai chú và con ở chung, anh ta mỗi ngày đều ra vào hộp đêm, quan hệ tình dục với đủ mọi loại người, xác suất bị nhiễm AIDS rất lớn. Vì lo lắng cho sức khỏe con trai chú, con mới tự thuyết phục mình trở thành người duy nhất của con trai chú."
Trì Viễn Đoan hừ lạnh một tiếng, "Nghe cậu nói như vậy, cậu chính là xuất phát từ lòng tốt à?"
"Đó là đương nhiên, chỉ có con mới có thể giữ con trai chú khỏe mạnh, sinh hoạt tình dục ổn định. Việc này bất luận là đối con trai chú, hay là đối với những người từng quan hệ tình dục với anh ta mà nói, đều là chuyện tốt."
"Tôi có cần phải cám ơn cậu không?" Giọng Trì Viễn Đoan có chút nguy hiểm.
Ngô Sở Úy nuốt nước bọt, trộm liếc nhìn Trì Viễn Đoan, hơn nữa ngày mới nói ra ba chữ.
"Không có gì."
Trì Viễn Đoan trong nháy mắt nổi giận.
"Ta thấy cậu chính là nói xàm."
Xốc cổ áo Ngô Sở Úy lên, quay cái mông ngang lưng cho ăn một đá. Cả đời ông này chưa từng đánh ai, Trì Sính lúc nhỏ nghịch ngợm như vậy, ông đều tìm cách giảng giải đạo lý. Nhưng giảng đạo lý với Ngô Sở Úy vô dụng! Não của cậu so với người khác chỉ bằng quả chanh, từng câu đều khiêu chiến giới hạn chịu đựng của Trì Viễn Đoan.
Ngô Sở Úy bị đánh đến kêu gào, nhưng cái đánh này của Trì Viễn Đoan cùng với hôm đó bị hai tên to con đánh hoàn toàn là hai khái niệm khác nhau. Hai người kia đánh cho Ngô Sở Úy muốn khóc, Trì Viễn Đoan đánh cho Ngô Sở Úy muốn cười.
"A a... chú à, chú hãy nghe con nói... A a... Con còn một việc muốn xin lỗi chú! Chú đánh luôn một lần đi... Thật ra là con chủ động quyến rũ Trì Sính trước."
Vừa dứt lời, cả phòng rơi vào im lặng.
Chốc lát sau, truyền ra tiếng Ngô Sở Úy kêu gào.
Đánh mệt rồi, Trì Viễn Đoan nghiêm mặt nói với Ngô Sở Úy: "Đi qua kia phạt đứng!"

[ Đam mỹ ] Nghịch tập Quyển 2Where stories live. Discover now