☆, Chương 64:
Ngày ấy sau khi Sở Tường bị bệnh, ngự y đến đây trị liệu chỉ nói là do quốc sự vất vả, buồn phiền ở trong lòng nên biến thành bệnh. Tuy rằng kê một chút thuốc bổ quý giá, nhưng mà đã uống mấy ngày, thân thể Sở Tường cũng vẫn chưa có thấy khỏe hơn. Mắt thấy Sở Tường trong một đêm dường như già đi mười tuổi, trong lòng Sở Phi Ca nói không khó chịu chính là giả.
Phụ hoàng sở dĩ sẽ bị bệnh, chung quy có lẽ bởi vì chính mình quá vô dụng, không cách nào giúp hắn chia sẻ đại sự trong triều. Nếu như mình không phải thân là nữ nhi, nếu như ở mấy năm qua mình có thể quan tâm phụ hoàng nhiều hơn một ít? Hắn có phải là sẽ không buồn phiền như thế? Cũng không sẽ khổ cực như vậy?
Nằm sấp ở trước bàn dài, nhìn những quyển kinh thư trị quốc dày nặng như gạch vậy, quốc sử của Sở quốc, Sở Phi Ca chỉ cảm thấy bó tay toàn tập, thậm chí còn dằn vặt hơn so với luyện võ cùng Hình Nhạc Thiên. Nhưng mà mỗi lần vừa xuất thần, nàng đều sẽ ép buộc chính mình chăm chú nhìn xuống. Bởi vì nàng tin tưởng Sở Tường làm hết thảy đều là vì nàng, vậy hắn muốn mình xem những thứ đồ này, chính mình cũng cần phải xem thật kỹ càng.
Tiếng cửa tan học vang lên, đại biểu một ngày dằn vặt không phải con người cuối cùng kết thúc. Sở Phi Ca ôm một chồng "Gạch" lớn trở về tẩm cung của mình, nghỉ ngơi sơ qua một chút sau đó thì đi tới tẩm cung của Sở Tường. Nhưng mà còn chưa vào cửa, thì nghe được từng trận tiếng ho khan kịch liệt bên trong, đồng thời còn nương theo giọng nói của Vương Thục Nhàn cùng với hai nam tử.
Trong lòng Sở Phi Ca nghi ngờ, nghĩ đến tột cùng là ai sẽ đến tẩm cung của Sở Tường vào lúc này, còn chưa chờ thái giám thông báo, liền không thể chờ đợi được nữa đẩy cửa mà vào. Nghe được động tĩnh, mấy người trong lúc này đều quay đầu lại nhìn nàng. Trong phòng có Sở Tường nửa nằm nửa ngồi ở trên giường, Vương Thục Nhàn bưng chén thuốc, Sở Lân đứng ở một bên, cùng với hoàng tử Ngụy Quốc và quốc sư Ngụy Lai.
"Nhi thần tham kiến phụ hoàng, Thục Nhàn hoàng hậu." Sở Phi Ca đầu tiên là thỉnh an Sở Tường cùng Vương Thục Nhàn , dựa theo quy củ trong cung mà nói, Sở Phi Ca lúc ấu niên (trẻ thơ) đã làm con thừa tự của Vương Thục Nhàn, lý phải gọi nàng là mẫu hậu. Vậy mà lúc này lại dùng danh hiệu để xưng hô với nhau, điều này thực có chút không thích hợp. Mà Vương Thục Nhàn lúc nghe xong cũng chỉ là cười nhạt, vẫn chưa có gì bất mãn.
"Ha ha, tiểu Ca sao lại tới đây vào lúc này? Không phải mới vừa tan học không bao lâu sao? Làm sao? Mới một hồi không gặp phụ hoàng như thế, đã nhớ nhung rồi sao?" Sở Tường nằm ở trên giường trêu ghẹo Sở Phi Ca, trong mắt chứa chan sủng nịch không mang theo một tia che lấp nào. Trên mặt tái nhợt bởi vì ý cười mà sinh ra một chút nhăn nhúm, tóc cũng vì chưa từng sửa sang mà có chút ngổn ngang không thể tả.
![](https://img.wattpad.com/cover/100528771-288-k828391.jpg)
YOU ARE READING
BHTT - EDIT - HOÀN Diên phi lệ thiên (Hiểu Bạo)
General FictionTruyện: diên phi lệ thiên tác giả: Hiểu Bạo editor: Tuyên Hy thông báo: lọan luân, mẹ con, có h scenes, s/m số chương: 131 chương bao gồm phiên ngoại edit hoàn (có sai sót thông cảm bỏ qua :) Văn án: Mẫu hậu. Có thể không thấy, nhưng cuộc đời này t...