Cộng sinh

1.6K 131 10
                                    

[Đông Đại Lục ...]

"KHÔNG !!!"

....

"LÀM ƠN THA MẠNG !!!!"

Tại sảnh chính của Chu gia, Chu Ái Lan đang ngồi trên ghế gia chủ nhàn nhã vắt chân sang một bên, tay cầm tách trà Mạn Hoa thơm lừng màu cam nhu sóng sánh. Nhìn toàn thể người Chu gia an phận quỳ bên dưới lười biếng hỏi "Thế nào ... ta cho cả hai suy nghĩ lại lần cuối. Muốn chọn ai?"

Hai kẻ vừa được nhắc đến là bác bên ngoại của ả. Hai người này trước đây chuyên xúi giục con trai và con gái ra sức đánh đập, sỉ nhục Chu Ái Lan khi chưa xúc phát dị năng. Tuy lúc đó không phải là ả bị đánh nhưng mà với tính cách dù không có thù nhưng ngứa mắt thì vẫn phải báo không lý nào lại dễ dàng bỏ qua được.

"CHA, MẸ !! HAI NGƯỜI MAU CỨU CON, ĐỒNG Ý VỚI CÔ TA ĐI !!!!"

Chu Tình Nhi nào còn quan tâm đến mặt mũi tiểu thư dòng chính Chu gia cao quý là cái gì nữa, lúc này đầu tóc cô ta rối bù, nước mắt nước mũi tèm lem trên gương mặt trang điểm tỉ mỉ, vì liên tục gào khóc cầu xin được sống nên miệng cô ta lúc nào cũng mở lớn, nước bọt cứ thế chảy qua hai bên mép hòa vào son môi nhìn càng thêm chật vật.

Nhìn thái độ cúi gằm mặt miễn bàn của hai người bác, Chu Ái Lan tao nhã nhấp một ngụm rồi phất ngón tay ra hiệu cho Lăng hộ vệ, lập tức cái đầu đang trợn trừng mắt khiếp sợ của Chu Tình Nhi cứ thế vô cùng nhanh gọn rơi lộc cộc xuống nền đá lạnh lẽo, máu phun ra xối xả ướt đẫm đầu gối đang quỳ xuống của cha mẹ cô ta. Trên thanh gươm mỏng dẹt sắc bén vương mấy giọt máu nhỏ, Lăng hộ vệ mày không nhíu nhìn cái đầu lâu rối bù đầy kinh hoảng đá về phía bọn họ rồi bước về phía bên cạnh chỗ ngồi của Chu Ái Lan.

Nhìn con gái bị giết ngay trước mắt, bọn họ dù căm hận, đau đớn cũng không dám có nửa phần biểu hiện ra ngoài, chỉ có thể nhắm chặt mắt nhịn nhục vì mạng sống đứa con trai đang quỳ ngay dưới chân Chu Ái Lan kia.

Ả dùng ánh mắt không chút độ ấm nhìn xuống kẻ đang cúi đầu trầm lặng, cười cười "Ai da ... chẳng phải trước anh rất thích nghịch tóc của tôi sao?" Nói đoạn, ả nghiêng người sát gần đầu hắn, đưa tay phải ra nâng cằm hắn lên để cái ánh mắt không cam lòng kia nhìn thẳng vào mình.

"Sao nào? Hẳn là cảm thấy hưng phấn lắm khi ngửi thấy mùi hương từ tóc của tôi. Hửm?

Tôi cũng vậy, rất hứng thú với một thứ của anh"

Lúc này, hắn mới thôi cúi gằm đầu xuống, nhếch nhác ngẩng lên có chút run rẩy nhìn Chu Ái Lan, nhưng không khó dể bắt gặp tia si mê ở sâu trong đôi mắt của hắn, khiến ả càng lúc cười càng sâu hơn.

Chu Ái Lan di ngón trỏ từ cằm hắn lên, nhẹ nhàng cào cào trên má, sau đó cụp ngón xuống để mặt móng tay áp vào sống mũi hắn, mềm nhẹ vuốt ve. Chu Trình Xuyên run run dị thường, cố gắng áp chế ngọn lửa bùng cháy mãnh liệt mà cô em họ của hắn đang không ngừng châm lên. Đến lúc tận 3 ngón tay trượt suốt hầu kết mềm nhẹ như có như không khiến da đầu hắn tê dại, tiếng rên rỉ nhuốm dục vọng gầm gừ trong cổ họng liền cứ thế phát ra. Chu Trình Xuyên khó khăn mở  miệng "Ngươi ... định làm gì?"

[MẠT THẾ] TRỌNG SINH NỮ PHỤ ĐƯỢC CHUYỂN KIẾPNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ