Bắc Thần Tư Dịch và Diệp thượng tướng vừa kết thúc thêm một ván cờ thì Diệp Cẩn An cũng về đề nhà. Thấy tinh thần cô như treo ngược cành cây Bắc Thần Tư Dịch liền tiến đến dùng ánh mắt -tôi biết tất cả đấy- nhìn cô từ đầu đến chân, làm Diệp Cẩn An dù có đang tâm trạng nặng nề đến mấy cũng không nhịn được phải đáng thương ngước đầu lên:"Tôi ... tôi có thể giải thích"
Diệp thượng tướng thấy con gái và thiếu tướng thành G thân thiết bất thường, chưa kịp có hành động gì khác thì Diệp Mộ Nhiễm bất ngờ gọi:
"Cha"
Diệp thượng tướng hồi thần: "Hả? Nhiễm Nhi, có chuyện gì ?"
"Từ Dật Vũ muốn đánh cờ với cha"
Từ Dật Vũ đang thấy bất ngờ vì bị Diệp Mộ Nhiễm không biết từ đâu xồ ra lôi kéo liền giãy nảy: "Cái gì ?? Tôi có biết đánh quái đâu cậu bị ngáo à??"
Diệp thượng tướng có chút đau đầu, trong lúc ông bị Diệp Mộ Nhiễm dời lực chú ý thì Bắc Thần Tư Dịch đã nhanh tay kéo Diệp Cẩn An chạy ra ngoài.
Hắn chọn chỗ nào không chọn lại nhằm đúng vỉa vè cây hoè già mà dừng chân lại ra vẻ nhìn đông ngó tây một chút. Diệp Cẩn An khó hiểu:
"Anh làm gì vậy?"
"Tôi đang thử nghĩ tới vẻ mặt tràn đầy nhu tình của em khi nghe Tần Hứa Luân nói -Diệp Cẩn An, anh thích em, thích từ lâu rồi"
Khuôn mặt Diệp Cẩn An lập tức đỏ bừng, cô trừng mắt: "Anh nghe lén !!"
"Việc gì tôi phải nghe lén" Bắc Thần Tư Dịch vòng tay ra sau lưng, tư thái ngẩng cao đầu: "Là Diệp Mộ Nhiễm"
Diệp Cẩn An: .....
Ai có thể nói cho cô biết da mặt Bắc Thần Tư Dịch dày đến độ nào không?
"Đừng có đánh trống lảng"
Bắc Thần Tư Dịch dùng ngón tay trỏ nâng cằm cô lên: "Em nói, vì sao không từ chối thẳng thừng, hứa hẹn sẽ quay về làm gì?"
Diệp Cẩn An nghĩ đến bóng dáng tràn ngập cô đơn của Tần Hứa Luân lúc đó, trong tim lại nhói lên một hồi đau đớn:
"Đây là thân thể của Diệp Cẩn An, sau khi chuyện này kết thúc rất có khả năng tôi sẽ phải trả lại cho cô ấy. Cho nên tôi mới không từ chối Tần Hứa Luân"
Bắc Thần Tư Dịch thở dài, cô gái ngốc này, nếu không có bùa chú thì quay về kiểu gì.
Nhưng hắn nghĩ có lẽ không nên nói cho cô thì hơn, mất công cái đầu nhỏ này không tải nổi.
Kiếp trước khi sống trong một thế giới không có cô, hắn bị giam trong ngục tối của Chu Ái Lan, một cái hộp bị phong bế không có chút ánh sáng mỏng manh nào có thể rọi tới. Thỉnh thoảng tâm trạng không tốt Chu Ái Lan hay tự mình ra tay hành hạ cắt máu thịt hắn, vừa tra tấn hắn, cô ta vừa nguyền rủa:
"Ta không hiểu nổi ở tên máu lạnh như ngươi có cái gì mà em ấy mê luyến đến nỗi trí óc không còn biết cách dùng"
BẠN ĐANG ĐỌC
[MẠT THẾ] TRỌNG SINH NỮ PHỤ ĐƯỢC CHUYỂN KIẾP
Non-Fiction"Nam Cung đại thiếu, tôi đã từng không thể tha thứ cho ngài, ngài nói xem vì sao tôi có thể tin tưởng ngài được đây?" "Diệp An, nếu ngay từ đầu tôi đã muốn hãm hại cô, có lẽ tôi đã không dần dần sắp đặt người của mình đi theo để bảo vệ cô rồi" Nếu m...