Chương 92 ~ 100

909 21 0
                                    

Nếu có sai sót gì trong quá trình post truyện thì mn báo lại cho mình nhé ^^

.

"Quất roi." Khi nói ra hai chữ này, trái lại nàng còn cười nhạt một tiếng.

Trong cung luật của Quân quốc, khi tần phi phạm lỗi, nặng nhất là xử tử, sau đó đến tống lãnh cung, cuối cùng là quất roi.

"Ngươi..."

"Mai Nhị!" Con ngươi của Quân Khanh Vũ trầm xuống, đột nhiên nhớ Tô Mi còn ở sau người, liền quay đầu mỉm cười với nàng, ôn nhu nói, "Ngươi đi vào trước."

Tô Mi hơi sững sờ, sau đó nhu thuận gật đầu, trở về phòng.

"Ngươi càng ngày càng cả gan làm loạn. Bây giờ mọi việc trẫm đều dựa vào ngươi, nhưng không phải do ngươi toàn quyền."

"Chính bởi vì không thể toàn quyền, nên ta mới đáng bị phạt."

Nàng không thể toàn quyền, cho nên càng phải thêm nhiều nguyên tắc cho mình.

Ví dụ như, không được để bị dụ hoặc. Ví dụ như, không nên động tình với Thập Nhất, càng không nên động tình với một nam nhân không yêu mình.

Nàng và Quân Khanh Vũ chỉ lợi dụng lẫn nhau. Nàng không nên có ý nghĩ cá nhân.

Á phụ từng nói với nàng, làm sát thủ, ngu xuẩn nhất là động tình. Mà quất roi, có thể khiến ngươi chặt đứt những ý nghĩ xằng bậy.

Nàng là người lý trí, bất luận dưới tình huống nào cũng có thể nghĩ cách phân tích hành vi của mình.

Vì thế khi ở trên nóc phòng, nàng đã rất rõ ràng.

Nàng, thực sự thích Quân Khanh Vũ.

Chỉ là thích mà thôi.

"Vì sao?" Quân Khanh Vũ hít một hơi thật sâu, nữ nhân này càng ngày càng dễ chọc tức tâm tình của hắn.

Có đôi khi thật hận không thể mạnh mẽ thu thập nàng, muốn áp chế nhuệ khí trên người nàng, muốn làm nàng yên tĩnh an phận như những nữ nhân khác.

A Cửu hơi dừng một chút, nhìn hắn, "Bởi vì ta, thực sự phạm lỗi."

Nàng vừa nói xong, Quân Khanh Vũ lập tức bước lên, tóm chặt y sam của A Cửu.

"Ngươi đi ra cho ta." Hắn đè thấp thanh âm, kéo nàng lên.

Bởi vì vóc dáng nàng thấp bé hơn so với hắn, hơn nữa vì rất tức giận mà hắn gần như kẹp chặt nàng bên hông, ra khỏi đình viện.

Hắn không phải người ngu dại. Hắn tất nhiên hiểu được lời nàng nói có ý gì!

Tả Khuynh và Hữu Danh sợ hãi không dám đuổi theo, chỉ biết mở mắt nhìn hoàng thượng vác Mai thục phi xông ra ngoài, sau đó yên lặng canh ở cửa.

Cung nhân trong Mai ẩn điện từ sáng sớm đã nhìn thấy hoàng thượng thần sắc vội vã mà đến, phía sau không dẫn theo tùy tùng, bên hông lại kẹp một người quần áo xộc xệch, thấy không rõ khuôn mặt.

"Hoàng thượng."

Hồng Nhi bước lên phía trước nghênh tiếp, đến gần nhìn thấy mới biết là Thục phi nương nương, vội vàng quỳ xuống, "Hoàng thượng, xin người bớt giận."

[Edit] Hoàng thượng có gan một mình đấu bản cung?! - abbyahyNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ