Chap 12

454 41 1
                                    


Chap 11 đăng nhằm nên mình đã sửa lại rồi nha, phiền mn đọc lại chap 11 để hiểu cốt truyện nhé, mình chân thành xin lỗi! 

Dạo này vote ít quá nên hơi làm biếng đăng, mấy bạn vote nhiều nhiều cho mình nhé, mình cũng không mong muốn nhiều lắm đâu, chap này được 15 vote mình sẽ  liền đăng tiếp chap 13 nhé! ( cách câu vote này có quá đáng hôn, keke)


Người đàn ông kia nhìn qua tức giận không thôi, nói gì cũng không chịu buông tay. "Tiện nhân! Rõ ràng trước đã nói, tôi giúp cô làm thỏa đáng chuyện này, cô cho tôi một trăm vạn, cũng đồng ý không để vị hôn phu giải tỏa Lão Nhai, hiện tại tôi giúp cô làm tốt tất cả, cô được cái cô muốn, lại nghĩ đến trở mặt, cư nhiên lấy cớ ba cô không chịu cho tiền tiêu vặt, nói chỉ có thể trả tôi năm mươi vạn, hơn nữa năm mươi vạn này cũng còn cần thời gian. Phi! Mẹ nó, tôi tin cô mới là lạ! Muốn dùng năm mươi vạn là có thể đuổi ông sao? Không có cửa đâu, cô đã muốn chơi tôi, cũng đừng trách tôi với cô không nhân nhượng!"

Hắn nâng ngón tay hướng Jiyeon, "Cô không phải dặn đi dặn lại không cho hắn biết việc này đúng không? Tôi đã nói cho hắn biết! Cô đã không chịu trả năm mươi vạn kia, vậy để cho hắn trả!" 

Hắn quay đầu lại nói với Jiyeon: "Tôi cũng không gạt anh, vừa rồi chính là tôi cho người mang ảnh đến, tôi muốn hẹn anh ngày mai đến giao tiền, không nghĩ hôm nay đã gặp được! Nếu mọi người đã có mặt tại đây, liền đơn giản nói thẳng ra là tốt nhất! Là vị hôn thế của anh biết anh có người phụ nữ khác, thuê tôi ở khách sạn đặt máy quay, đem ảnh chụp anh cùng tình nhân đến, cô ta tính dùng cái này buộc anh kết hôn, thuận tiện cũng áp chế cô tình nhân kia, bắt cô ta rời đi. Vốn đầu tiên nói nếu mọi việc thành công cho tôi 100 vạn, hơn nữa cùng tôi cam đoan nhất định sẽ làm cho anh hủy bỏ kế hoạch giải tỏa Lão Nhai – cha tôi, con tôi ở đó, hủy đi Lão Nhai định làm cho người ta ăn không khí sao! Hừ! Nói thật dễ nghe, kết quả tôi đều làm xong, không những vì thế còn mất việc, nhưng mụ đàn bà này lại đổi ý nói chỉ cho tôi năm mươi bạn! Phi! Định đùa với tôi sao! Anh bạn, đừng oán tôi nhiều chuyện, xin khuyên anh một câu, loại phụ nữ làm chuyện vô sỉ lại quỵt nợ này, tôi xem anh vẫn rốt cuộc muốn lấy cô ta sao!"

Park Alice mở lớn hai mắt, liền thét lên chói tai: "Anh câm mồm cho tôi! Anh vì cái gì ngậm máu phun người! Như thế nào là tôi bảo anh làm! Rõ ràng là chính anh chủ động tới tìm tôi ...".

 Không cho cô ta tiếp tục nói, người kia bỗng dưng đánh gãy: "Tiện nữ, cô còn dám nói! Tôi làm xong việc cho cô, cô liền nói không có tiền định ăn quỵt! Nếu tôi không chủ động đi tìm cô, chỉ sợ năm mươi vạn kia cô đều muốn nuốt tất!"

Hyomin đúng lúc chen vào nói: "Park tiểu thư, nếu tôi đoán không sai, cô là muốn lấy năm mươi vạn từ tôi, một giờ sau sẽ giao cho vị tiên sinh này đi? Ha ha!" 

Cô cười khổ, "Cho cô thất vọng rồi! Tôi làm sao có nhiều tiền như vậy? Cô không phải nghĩ là phụ nữ đi theo kẻ có tiền đều có nhiều tiên hay sao? Tôi chỉ có thể với cô nói một câu thật có lỗi, cô nếu nghĩ như vậy thì cô sai lầm rồi, tôi không phải kĩ nữ, sẽ không biết không cảm thấy thẹn bán thân để đi theo Park tổng đòi tiền!"

Park Alice thét chói tai: "Hyomin cô điên rồi! Cô uống nhầm thuốc rồi! Cô nói cái gì! Cô...!"

Người kia nghe Hyomin nói xong, chậc chậc miệng nói: "Nguyên lai là như vậy! Park tiểu thư, người ta nói người ta không có tiền, năm mươi vạn này không thể lấy được! Cũng đừng trách sao tôi đi tìm vị hôn phu của cô!"

Quay đầu nhìn Jiyeon, hắn tiếp tục nói: "Không bằng thừa dịp mọi người đều ở đây, kết thúc rõ ràng đi! Tôi thứ nhất cầu tài, thứ hai cầu nhà. Lúc trước cô nói với tôi là năm mươi vạn là vì cô gái này chỉ đưa cho cô năm mươi vạn, tôi chỉ cần cô thanh toán một nửa tiền mặt là được rồi. Nhưng hiện tại nếu anh cho tình nhân của anh năm mươi vạn, tình nhân của anh lại đưa cho vị hôn thê của anh năm mươi vạn, vị hôn thê này lại đưa năm mươi vạn cho tôi, cái đó, anh đưa cho tôi trực tiếp năm mươi vạn có cái gì khác biệt? Cho nên hiện tại, anh chỉ cần đưa cho tôi một trăm vạn, đồng thời hủy bỏ kế hoạch giải tỏa Lão Nhai, cũng viết một giấy cam đoan vĩnh viễn không bao giờ giải tỏa Lão Nhai, tôi lập tức sẽ đem toàn bộ ảnh kia tiêu hủy, từ sau chúng ta sẽ không bao giờ giáp mặt. Trừ những thứ đó đã yêu cầu từ trước tôi cũng không yêu cầu gì thêm, được một bước tiến một thước. Nhưng nếu anh không đáp ứng điều kiện của tôi, chúng ta mọi người tất cả lưới rách cá chết, cũng đừng trách tôi đem toàn bộ ảnh tung lên mạng! Đến lúc đó anh cùng tình nhân của anh đều khó mà ngẩng đầu.

Hắn đột nhiên ngừng lại, cẩn thận nhìn Hyomin, trên vẻ mặt lộ rõ vẻ đáng khinh.

"Chậc chậc! Nhìn xem, bao nhiêu thanh thuần, bao nhiêu đáng yêu! Nếu số ảnh này được công khai, về sau thanh thuần này của cô sẽ được bao nhiêu đàn ông chiêm ngưỡng thèm muốn!"

Park Alice một bên điên cuồng dãy dụa, ý đồ tránh khỏi bị người kia chế ngự. Cô ta muốn kêu to, lại bị người đàn ông kia giữ một bên bả vai, ngón cái đặt ở yết hầu, làm cho cô ta không thể kêu to, chỉ muốn ho khan.

Jiyeon nhìn người đàn ông kia, nhìn Park Alice bị hắn kiềm trụ, lại nhìn xem Hyomin đứng cạnh, tựa tiếu phi tiếu nhếch mép.

Tầm mắt dừng lại trên người Hyomin, một lần nữa quay mặt hướng người đàn ông kia, nhìn hắn, thản nhiên nói: "Tôi muốn hỏi một vấn đề, ảnh kia, anh đã xem qua sao?"

Park Tổng, Em Thua Rồi! [MINYEON - JIMIN]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ