Cô nửa ngủ nửa tỉnh dường như thấy hắn thì thào nói gì đó, hình như nói chuyện điện thoại với người khác.
"Trình tiên sinh, thật ngại làm phiền ông. Việc này làm xong không cần đưa đến đảo ... Đúng, bởi vì bây giờ có việc, không thể không trở về ... đúng, tôi hôm nay trở về A thị ... Tốt, ông có thể từ từ sửa, cái này không cần sốt ruột ... đúng, không cần vội vàng, nhưng phải làm thật tốt ... Đúng vậy, phải làm cho nó trở thành thứ tinh xảo nhất thế giới ... Đúng, cô ấy càng thích thú ... ha ha, vất vả rồi, cảm ơn ông!"
Bởi vì đầu óc mơ màng, giờ phút này lại choáng váng dường như Tôn Ngộ Không cùng Transformers đang đánh lộn ở bên trong. Những lời nói của hắn cô nghe hỗn độn. Cố gắng nghĩ lại, một câu cũng không thể đoán được hắn vừa nói gì.
Đầu óc mất đi sự nhanh nhạy, cô cũng không muốn tiếp tục suy nghĩ, lại thiêm thiếp đi vào trong mơ.
Dỗi
Trong lúc mông lung, Hyomin cảm thấy như có người đang kéo. Cô mở mắt ra, nhìn thấy Jiyeon đang dùng chăn cuốn lấy mình.
"Máy bay đến nơi rồi sao?" Cô mơ hồ hỏi.
"Ân" Hắn gật đầu, động tác lưu loát đem cô cuộn lại "Chúng ta trở về"
Hắn ôm cô ra khỏi khách sạn. Có xe đưa họ đến sân bay. Xuống xe, cách thật xa cô đã nghe được âm thanh roạt roạt. Ngẩng đầu vừa thấy, cách đó không xa là trực thăng, cánh quạt trên đính đã quay vù vù.
Có người từ trên đi xuống, đi về phía bọn họ. Người nọ đến gần, đó là môt người trung niên quần áo chỉnh tề. Thoạt nhìn biểu tình lạnh lùng thản nhiên nhưng lại không làm người ta có cảm giác áp bách khó chịu. Ông ta đi đến gần, Jiyeon gọi ông ta một tiếng lão Lương, cúi đầu nói với Hyomin: "Đây là quản gia của nhà họ Park!"
Hyomin âm thầm nhấp lưỡi.
Đã là thời đại nào rồi lại còn có quản gia.
Lão Lương nhìn Jiyeon đanh giọng nói: "Lão gia đang từ Mĩ trở về gấp."
Hyomin nhìn thấy Jiyeon nhíu mi, "Ông ấy trở về làm gì? Bảo ông ấy ở nước ngoài tĩnh dưỡng cho tốt, đợi khỏe hơn rồi trở về. Nếu hiện tại ông ấy trở về thì nói tôi đemPark thị trả lại cho ông ấy, còn mình đi Mĩ gây lập nghiệp."
Từ trong giọng nói của hắn Hyomin cảm nhận được, ngoài lí do vì sức khỏe của ba mình dường như còn có gì khác khiến cho hắn không muốn ông ấy về nước.Lão Lương rất nhanh chứng minh cho cảm giác của cô thật sự không sai, "Ba cậu nói ông ấy muốn gặp con hồ li tinh đã phá hoại hôn ước của cậu!"
Ông ta rõ ràng nhìn thấy Jiyeon trong tay còn ôm cô nhưng vẫn nói như vậy. Hyomin nghĩ có thể thấy được ông ta ấn tượng đối với mình đã rất có thành kiến.
Jiyeon phì cười, vỗ vỗ cằm Hyomin, không kiềm chế được nói: "Vậy ông cẩn thận xem bộ dáng của cô ấy, trở về miêu tả cho ông ấy nghe."
Hyomin trừng mắt lườm hắn một cái, lấy tinh thần nhìn về phía lão Lương. Cô đang bệnh, vẻ mặt có chút mệt mỏi, khuôn mặt đỏ hồng, thoạt nhìn điềm đạm đáng yêu không nói nên lời.
BẠN ĐANG ĐỌC
Park Tổng, Em Thua Rồi! [MINYEON - JIMIN]
FanficTruyện chuyển ver từ truyện "Hãy chờ em đánh răng xong nhé" của tác giả Hồng Cửu Nhân vật: Park Jiyeon: đẹp trai, nhà giàu, có thế lực, người thừa kế của tập đoàn Park thị nổi tiếng, thông minh, lạnh lùng và cực kỳ tàn nhẫn. Park Hyomin: thông...