Chap 24

377 31 4
                                    


Bởi vì hôm qua đăng ít quá nên hôm nay bù đó nhen, đăng 2 chap một lượt mà chap nào cũng dài hết

Đứng trong ngõ nhỏ, Lee Alex nhìn thấy cách đó không xa, dưới đèn đường, có hai người gắn bó cùng một chỗ. Bóng bọn họ đan vào nhau kéo dài trên mặt đất. Nhìn hai chiếc bóng giao nhau, lòng anh đau như có người dùng sức xé rách.

Cô gục đầu vào ngực Đường Tráng kia, bả vai run run, khóc.

Tên lưu manh kia ôm cô, bàn tay vỗ nhẹ trên lưng, giống như đang an ủi cô không cần thương tâm, không cần khóc. Trên đường cong kiên cường, tràn ngập đau lòng cùng thương tiếc.

Anh đứng đó không xa, tay nắm chặt thành quyền, lòng tràn đầy phẫn nộ cùng đau đớn.

Từ khi anh tận mắt chứng kiến một màn họ ôm nhau về sau, anh đối với cô đầy thất vọng. Anh không tin, trong lúc đó bọn họ thật sự không có gì.

Khi Hyomin quay lại trường học, rõ ràng cảm giác được thái độ của Lee Alex đối với mình lãnh đạm.

Mẹ cô đột nhiên sinh bệnh hôn mê, bị đưa vào bệnh viện, cô cực nhọc vài đêm chăm sóc, mẹ mới tỉnh lại. Xuất viện về nhà ngày đầu tiên, nghĩ đến mọi việc đã xong, bệnh viện chuẩn đoán lại, bọn họ nói, mẹ cô bị nham chứng giai đoạn cuối, thời gian còn không nhiều lắm.

Cô trong lòng lo sợ, cũng không dám khóc trước mặt mẹ. Đường Tráng đem cô vào ngõ nhỏ, mới dám vụng trộm khóc lớn một hồi. Khóc xong, cô buộc chính mình phải làm như không có việc gì, đem mẹ trở lại bệnh viện.

Từ đó về sau, có lẽ mẹ cô sẽ không bao giờ có thể xuất viện.

Ngồi trước bàn, cô không yên lòng, thương tâm nghĩ.

Tuy rằng Lee Alex tâm tình không tốt, nhưng vì chuyện của mẹ, cô cũng không còn thời gian nói chuyện với anh.

Cô chỉ muốn giữ lại mẹ cô, mặc kệ dù phải trả giá cái gì đi nữa.

Cô trầm mặc, bởi vì cô thương tâm. Lee Alex lại nghĩ cô chột dạ, không biết như thế nào giải thích.

Chờ thật lâu, không thấy cô mở miệng, cuối cùng anh không thể kiên nhẫn.

Anh lạnh lùng hỏi cô: "Em cùng Đường Tráng, rốt cuộc quan hệ là gì?"

Nghe xong vấn đề của anh, cô vẻ mặt ngạc nhiên, nhìn ánh mắt anh, trong cô phút chốc hiện lên bao nhiêu thứ.

Khiếp sợ, thương tâm, thất vọng.

A, cô có gì để thất vọng? Nên thất vọng không phải là anh sao? dù sao anh cũng chính mắt nhìn thấy cô cùng Đường Tráng ôm nhau khóc.

Cuối cùng, cô thu hồi tất cả những cảm xúc trong mắt, bình tĩnh hỏi: "Ai lại cùng anh nói gì sao? Là Park Alice đi? Anh tin cô ta, hay tin em?"

Anh không khỏi mệt mỏi đứng lên, "Em không cần xả giận lên người em gái em, chúng không phải nói vấn đề này. Em gái em, cô ấy là người đơn thuần, quan hệ trong nhà, cứ việc phức tạp nhưng dù sao cũng chỉ là bi kịch tình cảm của một thế hệ, là vấn đề tình cảm của ba mẹ em, vì cái gì như vậy bài xích cô ấy, không thể khoan dung với cô ấy sao? Hay chẳng lẽ bởi vì cô ấy biết cái gì?"

Park Tổng, Em Thua Rồi! [MINYEON - JIMIN]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ